Nhiếp Vân cũng không tránh né, hắn ngẩng đầu quát lớn.
Ầm ầm ầm!
Linh hồn công kích uy lực vô cùng, vào lúc sắp đánh trúng lại vỡ ra hóa thành tro bụi.
– Ân?
Gia hỏa này biến sắc, hắn ngừng tay đến nhìn về phía Nhiếp Vân, trong mắt mang theo cảnh giác.
Hắn biết rõ công kích vừa rồi mạnh như vậy, mặc dù cường giả phong vương cũng phải tạm lánh phong mang, người trước mặt nói một câu đã phá vỡ, cũng không lưu lại cái gì, hắn cường đại như thế
– Tới đây!
Không để ý tới hắn ngạc nhiên, Nhiếp Vân đưa tay về phía trước, Tĩnh Tâm lập tức thoát ra khỏi gông cùm xiềng xích của đối phương, đi tới trước mặt của hắn.
Ông!
Một đạo quang mang bao phủ toàn thân, không tới một phần ngàn giây thương thế cảu Tĩnh Tâm hoàn hảo không tỳ vết, khôi phục đến đỉnh phong.
– Ngươi… Ngươi là cường giả Đế cấp?
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, gia hỏa chiến đấu với Tĩnh Tâm sợ hãi, toàn thân run rẩy.
– Cường giả Đế cấp? Đó là cái gì?
Nhiếp Vân lắc đầu:
– Ta không phải!
Sở dĩ hắn cường đại như vậy cũng không phải là thực lực mạnh mẽ, mà là… Chân Huyết Vương Quan hiện tại đang ở trong nạp vật thế giới!
Chỉ cần ở trong nạp vật thế giới, hắn chính là sáng thế thần duy nhất, là thần linh chí cao không gì không làm được.
Mặc dù Chân Huyết Vương Quan là phong vương thần binh thực lực không kém gì cường giả phong vương, ở trước mặt hắn lại như con sâu cái kiến, có thể quyết định sinh tử bằng một câu nói..
– Không phải… Không có khả năng?
Nhìn thấy Nhiếp Vân phủ nhận, gia hỏa này không tin tưởng.
Không để ý tới hắn nói chuyện, Nhiếp Vân cẩn thận nhìn rõ bộ dạng gia hỏa này.
Là thanh niên, gương mặt mang theo khí tức phiền muộn, hoàn toàn tương tự đám người Mặc Tật lúc trước, dung mạo cương nghị lạnh lùng, là dung mạo của kẻ bạc tình bạc nghĩa.
– Đây là dung mạo của… Chân Huyết Vương A Da Nạp!
Tĩnh Tâm lên tiếng.
– A Da Nạp?
Nhiếp Vân kinh ngạc.
– Chân Huyết Vương tên là A Da Nạp, Chân Huyết Vương Quan do hắn luyện chế, cho nên dung mạo khí linh hoàn toàn giống hắn.
Lúc trước vương miện bị đánh chia năm xẻ bảy, khí linh gởi vào trong chân huyết chi tinh…
Tĩnh Tâm giải thích:
– Hơn nữa bị thương nặng lâm vào ngủ say, xem bộ dạng của hắn hiện tại hẳn là vừa thanh tỉnh không bao lâu, tối đa vài vạn năm…
– Ah?
Nhiếp Vân gật gật đầu, một câu chuyện kết nối với nhau hình thành trong đầu của hắn.
– Thì ra là thế, ta biết rồi!
Trước kia vẫn suy nghĩ Mạch Qua cũng nhận được chân huyết chi tinh, vì sao không nhận ra bảo vật quý trọng, một con Địa Ngục Long Giải bình thường lại sử dụng mạnh như vậy, rõ ràng không phù hợp lẽ thường.
Mạch Qua chỉ là tán tu, lại chưa thấy qua bảo vật nhưng còn mạnh hơn một con Địa Ngục Long Giải ah, hắn cũng không nhận ra là không có khả năng.
Lại nói chân huyết chi tinh vừa xuất hiện hắn cũng nhìn thấy, sáng chói mắt óng ánh như mặt trời, chỉ cần không mù sẽ nhìn ra đây là bảo vật vô thượng, cũng giống như lúc ba đại cường giả phong vương lưu lại phù lệnh phụng thiên, chỉ cần tận mắt nhìn thấy sẽ nhận ra A Da Nạp Chi Tinh.
Biểu hiện rõ ràng như thế không nhìn ra, hắn nghĩ không thông, hiện tại nghe Tĩnh Tâm giải thích rốt cục bừng tỉnh đại ngộ, những chỗ khó hiểu cũng hiểu ra.
Nếu như đoán không sai, lúc trước Chân Huyết Vương Quan nghiền nát, khí linh chân chính bị hao tổn nhưng không tử vong, nương theo chân huyết chi tinh sống sót, nó chỉ lâm vào ngủ say, Mạch Qua đạt được là lúc nó chưa thanh tỉnh.
Khí linh không có thức tỉnh, chân huyết chi tinh có chất liều mạnh hơn nữa cũng chẳng khác gì bảo kiếm không lộ phong mang, cho nên vô cùng bình thường, Mạch Qua căn bản không nghĩ tới tinh thạch vô tình nhặt được lại là bảo vật tuyệt thế ngay cả cường giả phong vương cũng điên cuồng.
Sau khi đến Tuyệt Mệnh Quật, gặp được nguy hiểm, khí linh trong tinh thạch hấp thu dung nham lỗ đen nên tỉnh lại, thoát khỏi Mạch Qua và rơi vào địa quật.
Trong địa quật, khí linh thanh tỉnh nhìn thấy Địa Ngục Long Giải, bởi vì dung nham lỗ đen có không ít trợ giúp nó khôi phục cho nên không xuất hiện, tĩnh tâm khôi phục vài vạn năm.
Chuyện còn lại là đám người Nhiếp Vân phát hiện Long Giải, tới giao chiến cũng vì lấy hắn, cũng không có gì đáng ngờ nữa.