Năm âm thanh nổ tung vang lên liên tiếp, La Thiên Tường sử dụng Phong Lôi thân pháp biến thành bốn người đồng thời rút lui và hợp lại làm một, sắc mặt Mạc Ngạn Thanh tái nhợt rơi xuống mặt đất.
– Lợi hại!
– Đáng sợ!
Hai người nhìn sang Phong Dụ trước mặt, trong nội tâm sinh ra suy nghĩ.
Mặc dù trước kia thực lực có chênh lệch với Phong Dụ nhưng chênh lệch không tính là lớn, hiện tại phát hiện chênh lệch chẳng khác gì núi cao biển cả, không cách nào so sánh với nhau.
– Ha ha, tốt, chúng ta chỉ đọ sức một chút mà thôi, cũng không phải chiến đấu sinh tử gì!
– Mấy người chúng ta đều có tiến bộ lớn trong vài ngày qua, gặp lại Nhiếp Vân hẳn có thể đánh chết hắn không nghi ngờ.
Dường như nhìn thấy sợ hãi trong mắt hai người, Phong Dụ cười ha hả.
Muốn đế quốc ổn định và hoà bình lâu dài, nhất định phải có thực lực chấn nhiếp người khác, sở dĩ Phong Dụ muốn đấu với hai người chính là vì thế.
Tuy La Thiên Tường và Mạc Ngạn Thanh sẽ không cướp đoạt giang sơn của mình nhưng phải để bọn họ biết rõ không thể đối kháng với mình, như vậy về sau mới có lợi.
– Đó là tự nhiên, Nhiếp Vân phải chết!
– Ta thấy cải lương không bằng bạo lực, có lẽ hắn đang ở trong Vân Vương phủ, không bằng ba người chúng ta đánh chết hắn đi.
Mạc Ngạn Thanh và La Thiên Tường cũng biết ý của Phong Dụ, lập tức không hề nói nhảm, hắn lập tức đổi chủ đề lên người Nhiếp Vân.
– Được rồi, phong hắn thành Vân Vương chỉ là kế tạm thích ứng mà thôi, hiện tại chính là tử kỳ của hắn.
Phong Dụ cũng gào thét một tiếng.
– Lão tổ, hai vị Chí Tôn đại nhân chậm đã!
Nhìn thấy ba Chí Tôn muốn đánh chết Nhiếp Vân, hoàng đế đế quốc hưng phấn đôi mắt sáng ngời, vội vàng từ ngoài tiểu viện chạy vào.
– Tiểu tử Nhiếp Vân hiện tại không ở trong Vân Vương phủ, đã bị ta thiết kế đi chém giết với thích khách công hội rồi, cho dù hiện tại không chết cũng trọng thương.
– Tự giết nhau với thích khách công hội? Tốt, tốt!
– Chúng ta vừa lúc đi đánh chó mù đường, cũng giết hắn ngay lập tức.
Phong Dụ cười to, trong lời nói không hề mang theo tôn nghiêm của cao thủ.
Nhiếp Vân không đến 17 tuổi, đã có được như thế thực lực, tại Phong Dụ bọn người xem ra, và cái đinh trong mắt cái gai trong thịt, không có gì khác nhau, phải mau chóng giết chết, bằng không thì, ai biết hắn lúc nào sẽ đột phá? Thật muốn đạt tới Đoạt Thiên Tạo Hóa Bí Cảnh, coi như mình bọn người thực lực lại tăng trưởng gấp 10 lần, cũng chỉ hội rơi vào nuốt hận tử vong kết cục.
– Suy nghĩ đánh chó mù đường không tệ nhưng chó mù đường không dễ đánh như vậy đâu!
Phong Dụ còn chưa dứt lời, đột nhiên trong đám hộ vệ có tiếng nói vang lên.
– Người nào?
Ngữ khí nói chuyện mang theo lực lượng mười phần, Phong Dụ sững sờ, đôi
mắt của hắn bắn ra kim quang vô cùng bá đạo nhìn thẳng vào đám hộ vệ.
– Ha ha!
Đối mặt ánh mắt của hắn, một thanh niên hộ vệ không có chút sợ hãi, hắn bước về phía trước và đưa tay vuốt lên gương mặt của mình một chút, lúc này dung mạo của hắn biến hóa khác thường, đó chính là tên hộ vệ đã bảo hoàng đế đế quốc lừa gạt Nhiếp Vân.
– Di Hoằng Chí Tôn? Tại sao ngươi lại…
Nhìn rõ bộ dạng của ngươi vừa xuất hiện, đám người Phong Dụ đồng thời giật mình không nhỏ.
Thanh niên này không phải là người nào khác, hắn chính là tông chủ Di Thiên Tông Di Hoằng Chí Tôn!
Đương nhiên sau khi hắn biến hóa dung mạo đã không phải là thanh niên, hắn là một trung niên với đôi chân mày uy nghi khác thường.
Đường đường tông chủ Di Thiên Tông có địa vị không thấp hơn hoàng đế đế quốc, vì sao phải ngụy trang thành hộ vệ xuất hiện tại nơi này chứ?