Vậy nên, ở mọi lúc mọi nơi cô đều ghi nhớ quy định của bản thỏa thuận, sẽ không động lòng với anh, càng không có tình cảm với anh?
Tại sao anh lại cưới cô, một người phụ nữ không tim không phổi như vậy?
“Sao vậy? Em nói sai gì sao?” Tô Khiết hơi sửng sốt khi nhìn thấy vẻ mặt hung ác giống như không thể cắn chết cô của anh, vừa rồi cô nói gì sai sao?
Cô cảm giác vừa rồi lời nói của mình có lẽ không có gì sai.
Nguyễn Hạo Thần thấy vẻ mặt vô tội của cô thì âm thầm thở dài một hơi, cuối cùng lại không thể nói gì.
Sau khi Nguyễn Hạo Thần đưa Tô Khiết trở về biệt thự, anh lại rời đi. Ông Bình không có con cái, bây giờ ông Bình qua đời, mấy ngày nay buổi tối anh đều phải gác đêm cho ông.
Tô Khiết cũng không hỏi nhiều, đừng nói bọn họ chỉ là kết hôn theo thỏa thuận, ngay cả khi là vợ chồng thật sự cũng cần có sự riêng tư.
Vì hai ngày trước buổi tối Tô Khiết vẫn luôn vẽ bản thiết kế nên không được nghỉ ngơi tốt, nên cô ngủ một giấc khá sâu, ngày hôm sau thức dậy đã hơi muộn một chút.
Lúc Tô Khiết thức dậy, thím Lưu đang dọn dẹp nhà cửa.
“Chào buổi sáng mợ chủ!” Thím Lưu đang dọn dẹp ở một căn phòng bên cạnh Tô Khiết, lúc nhìn thấy Tô Khiết, liền cười chào hỏi.
“Chào buổi sáng.” Tô Khiết nhìn vê phía thím Lưu, nhẹ giọng đáp lại, nhưng khi cô nhìn thấy thím Lưu đang cầm và lau chùi tấm ảnh trên tay, cô hơi sửng sốt.
Đó là tấm ảnh chụp một người phụ nữ, người phụ nữ đó cô biết, chính là người mẫu mà lúc trước Hứa Dinh Dinh nói với cô, người phụ nữ đó cô biết, người phụ nữ duy nhất có scandal với Nguyễn Hạo Thần, hình như tên là Mộng Nhược Đình.
Đôi mắt Tô Khiết hơi chuyển động, nhìn qua tất cả mọi thứ trong căn phòng.
Trong cả căn phòng có không ít ảnh chụp, to to nhỏ nhỏ, treo trên tường, bày trên bàn, đủ loại đều có, tất cả đêu chụp một người phụ nữ.
Đồ đạc trang trí trong phòng trông có vẻ như là gian phòng của phụ nữ, Tô Khiết còn nhìn thấy trong phòng có một phòng chứa quân áo rất lớn, bên trong đều là quần áo phụ nữ.