Cốt đao va chạm với cái càng, đột nhiên cái càng tuôn ra kim sắc quang mang, nửa bước phong vương thần binh không thể chém xuống, lực lượng biến mất giống như chưa từng xuất hiện bao giờ.
– Đây chính là lực lượng của chân huyết chi tinh?
Sắc mặt Nhiếp Vân âm trầm.
Cửu U Trảm Cốt Đao phối hợp thực lực của hắn, cho dù đám người Cao Dương chúa tể thiêu đốt phong vương ý niệm cũng không dám đón đở, tuy nói giáp xác của Địa Ngục Long Giải cứng rắn nhưng còn kém xa nửa bước phong vương thần binh, chênh lệch như thế lại có thể hoàn hảo không tổn thương gì, chỉ có chân huyết chi tinh mới giải thích rõ ràng.
Hô!
Địa Ngục Long Giải ngăn cản Nhiếp Vân công kích, không cho hắn thời gian suy nghĩ, cái càng còn lại tấn công.
Còn chưa tới trơớc mặt đã làm người ta có cảm giác hít thở không thông, làm cho Nhiếp Vân có cảm giác sắp chết.
– Đáng giận!
Nhiếp Vân tức giận.
Công kích của đối phương vừa nhanh vừa mạnh, hơn nữa hắn phải hao phí lực lượng ngăn cản dung nham lỗ đen, mặc dù là hắn cũng có phần cố sức.
Ầm!
Một tiếng nổ vang, Nhiếp Vân bay ra sau, toàn thân khó chịu tới cực điểm.
– Đã qua hai giây, còn có ba giây, ta phải tìm được chân huyết chi tinh, nếu không khẳng định phải chết ở chỗ này!
Sắc mặt khó coi, Nhiếp Vân tìm biện pháp.
Hai đại phân thân sốt ruột quan sát bốn phía, dung nham trước mặt có thể thôn phệ ánh mắt, đã qua hai giây nhưng không nhìn thấy cái gì.
– Nếu như tìm không được, Địa Ngục Long Giải có thể mượn lực lượng chân huyết chi tinh, nói rõ tinh thạch đang ở gần đây.
Biết rõ tiếp tục như vậy không xong, khẳng định tìm không thấy, Nhiếp Vân lập tức thu hai phân thân, tập trung toàn bộ tinh thần nhìn về phía a Ngục Long Giải.
Nếu như gia hỏa này có thể mượn nhờ lực lượng chân huyết chi tinh đã nói rõ tinh thạch đang ở gần, chỉ phải tìm được hướng phát ra lực lượng của nó, tìm hiểu nguồn gốc sẽ tìm được tinh thạch.
Dùng loại phương pháp này tìm còn nhanh hơn bản thân tự lục lọi.
– Nếu như thế nếm thử công kích của ta!
Nghĩ thông suốt những chuyện này, Nhiếp Vân thở ra một hơi, Cửu U Trảm Cốt Đao chấn động sau đó chém ra hình thập tự về phía Long giải.
Bí trảm Thập Tự Đao!
Đây là một đao pháp rất mạnh trong Tà Nguyệt Chí Tôn Vực, Nhiếp Vân học được một cách tình cờ và sau đó hắn cải tiến thêm.
Chỉ luận uy lực đơn thuần có khả năng còn kém Nhất Kiếm Lăng Trần nhưng phối hợp Cửu U Trảm Cốt Đao, đao khí giăng khắp nơi làm nó có uy lực không gì cản nổi.
Răng rắc!
Cái càng của Địa Ngục Long Giải bị Thập Tự Đao cắt qua, cùng thời khắc đó có ánh sáng huỳnh quang bao phủ Long Giải, dường như cung cấp lực lượng vô tận cho nó.
– Chính là tia sáng này.
Nhìn thấy hào quang, Nhiếp Vân dùng thiên nhãn quan sát và phát hiện có sợi dây nhỏ.
Dây nhỏ này bao phủ Long Giải nhưng kéo dài không xa lắm đã biến mất không thấy gì nữa, nếu như không phải thiên nhãn quan sát, hắn căn bản không nhìn thấy.
– Không thấy?
Nhiếp Vân cau mày suy nghĩ.
Dây nhỏ rời khỏi Long Giải một mét liền biến mất giống như mất đi tung tích, dung nham gần đó biến thành bóng tối, Nhiếp Vân vẫn nhìn rõ nhưng không có thứ gì là chân huyết chi tinh, thậm chí một chút bóng dáng cũng không có.
– Khẳng định đang ở gần.
Trong nội tâm càng sốt ruột, tinh thần Nhiếp Vân càng ổn định và không bối rối.
Hắn trải qua vô số mưa to gió lớn, tâm tính đã trở nên kiên định như sắt đá.
– Không đúng, nếu như trong dung nham lỗ đen, Chân Huyết Vương Quan nhất định sẽ cảm ứng được, vẫn không cảm ứng được, nói rõ… Thứ này có khả năng bị cái gì đó bao phủ mà không phải chìm trong chất lỏng.
Linh quang lóe lên, Nhiếp Vân nghĩ đến một sự kiện.
Chân Huyết Vương Quan đang ở trên người của hắn, nếu quả thật huyết chi tinh chỉ đơn thuần nằm trong dung nham, nhất định có thể cảm ứng được.
Bởi vì là tổ hợp pháp bảo, những bộ phận khác đã đến, chân huyết chi tinh nhất định sẽ có cảm ứng.