– Đại gia Khấu Tranh, nhị gia Khấu Cần, tam gia Khấu Miễn.
Vân Tri Thu lại hành lễ, nói:
– Tiểu muội tham kiến ba vị huynh chưởng.
– Thất muội đa lễ rồi. – Ba huynh đệ cùng làm ra
thế đỡ Vận Tri Thu lên, đều rất khách khí, sở dĩ gọi là thất muội là vì Khấu Lăng Hư còn có ba người con gái ruột, Vân Tri Thu là nghĩa nữ coi như là đứng hàng thứ bảy.
Khấu Lăng Hư đứng lên cười nói:
– Thu Nhi, sau này có gì không hiểu có thể trực tiếp tìm lão Đường, ý kiến của hắn có thể đại diện cho ý kiến của ta.
Ba huynh đệ rùng mình trong lòng, có thể liên hệ trực tiếp với Đường thúc, phụ thân quả nhiên là hậu đãi.
– Vâng ạ! – Vân Tri Thu trả lời, lại hành lễ với Đường Hạc Niên nói:
– Sau này làm phiền Đường thúc rồi.
– Đây là việc của lão nô, thất tiểu thư làm lão nô tổn thọ rồi. – Đường Hạc Niên vội vàng hoàn lễ.
Khấu Lăng Hư phất tay nói:
– Được rồi, ba huynh đệ các con dẫn lão thất đi gặp gỡ những người khác trong nhà đi, đem tình hình đại khái trong nhà giới thiệu sơ qua cho lão thất.
– Vâng! – Ba huynh đệ nhận lệnh, lão đại Khấu Tranh đưa tay tương thỉnh:
– Thất muội, đi theo bọn ta.
Sau khi mấy huynh muội rời đi, Khấu Lăng Hư vui vẻ cười một tiếng, nói:
– Lão Đường, việc lần này ngươi làm tốt lắm, ngươi không nhìn thấy sắc mặt của ba lão gia hỏa kia đâu.
– Là luận điệu của lão gia tốt. – Đường Hạc Niên cung kính nói một câu lại trầm giọng nói: – Lão gia, vừa nhận được tin tức của Ngự Viên bên đó, chúng ta vừa đi không bao lâu, Cận vệ quân đã lấy việc xảy ra ở Cửu Hoàn Tinh Thiên Nhai làm lý do, hạ chỉ tiến hành trừng phạt Ngưu Hữu Đức, tước đoạt tất cả chức vụ của Ngưu Hữu Đức, trực tiếp giáng xuống thành một ngân giáp Thiên binh, phạt canh gác ở Ngự Viên một trăm năm, trong một trăm năm không được đề bạt.
“Ô!” Khẩu Lăng Hư cười lạnh một tiếng, nói:
– Thanh Chủ đang thẹn quá hóa giận sao? – Có thể giáng chức ông ta cũng có thể đề bạt.
Đường Hạc Niên nói:
– Còn có việc này, thủ hạ của Hắc Long Ti của Ngưu Hữu Đức bị giải tán ngay tại chỗ, tản đến các bộ của Cận vệ quân, còn đề bạt Lam Hổ Kỳ đại thống lĩnh Mục Vũ Liên thủ hạ của Ngưu Hữu Đức làm tổng trấn mới của Hắc Long Ti, phụ trách xây dựng lại Hắc Long Ti.
Khấu Lăng Hư thở dài nói:
– Những chi nhân mã kia đã coi thường thượng mệnh, chỉ nghe hiệu lệnh của một mình Ngưu Hữu Đức, ngay cả bề trên của Đô thống cũng không chỉ huy được, Thanh Chủ có thể dễ dàng bỏ qua mới lạ, đây là việc nằm trong ý liệu, chỉ đáng tiếc là chi này đã từng được trải qua thử thách đặc biệt, với sự rèn luyện này, một khi thực lực tăng lên rồi, tương lai ắt có thể tạo thành một chi hùng binh bách chiến bách thắng, thật sự là đáng tiếc!
Đường Hạc Niên nói:
– Thật ra lão nô cho rằng Thanh Chủ đã đi nước cờ mê muội rồi.
– Hử? – Khấu Lăng Hư quay đầu nhìn, hỏi: – Nói sao?
Đường Hạc Niên nói:
– Không ở hiện trường chính mắt nhìn thấy sẽ không có cách nào hiểu được người của chi nhân mã này, khí chất của chi nhân mã đó không có cách nào hình dung được, ngay cả lão nô nhìn thấy cũng chấn động! Chi nhân mã đó đã đến mức độ mù quáng nghe theo Ngưu Hữu Đức rồi, bào làm gì liền làm cái đó. Ngưu Hữu Đức đã không phải là thống Soái cấp trên của bọn họ nữa, mà là thống Soái trong lòng bọn họ cùng với bọn họ đồng sinh cộng tử bò ra từ trong núi thây biển lửa, vô cùng tín nhiệm Ngưu Hữu Đức, cũng không có một người nào chất vấn Ngưu Hữu Đức vì Vân Tri Thu mà làm ra chuyện như vậy. Thanh chủ lại tán những người này đến các bộ của Cận vệ quân, một khi tương lai có chuyện, nếu Ngưu Hữu Đức tiến hành khuyên bảo bọn họ, e là Cận vệ quân sẽ xảy ra chuyện!