Khâu Lăng Hư khẽ mỉm cười, nói:
– Thu Nhi không cần đa lễ, có gì muốn nói cha con chúng ta về nhà rồi nói.
Bất kể có phải là đang làm trò hay không, người ta có thể làm đến mức này, lấy địa vị đường đường là Thiên Vương tôn quý lại đích thân đến đây ứng phó, Miêu Nghị thầm thở dài một tiếng, ân tình này quả thực là nợ rất lớn rồi.
– Vâng! – Vân Tri Thu trả lời rồi đứng lên.
Khấu Lăng Hư lại chỉ xuống bên cạnh mình, ý bảo Vân Tri Thu đứng bên cạnh ông ta, rồi nhìn chằm chằm vào Dữu Trùng Chân nói:
– Bản Vương đưa con gái trở về đoàn tụ một chút, Dữu đô thống sẽ không có ý kiến gì chứ?
Dữu Trùng Chân chắp tay làm lễ, nói:
– Mạt tướng chính là phụng mệnh hành sự, không thể làm chủ được.
Khấu Lăng Hư hừ lạnh một tiếng, nói:
– Vậy thì lập tức thượng báo, để được trả lời có thể làm chủ, bản vương cũng muốn xem xem người nào dám quấy phá ở bên trong! – Ngữ khí và thần thái không giận tự uy, khiến cho người ta cảm thấy áp lực rất lớn.
– Vâng! – Dữu Trùng Chân trả lời, lấy ra tinh
linh liên hệ với cấp trên.
Loại việc này cũng không có cách nào ngăn cản. Vụ án này kết thúc rồi, Vân Tri Thu lại không phạm tội gì cả, ai có thể ngăn cản Khấu Lăng Hư đưa con gái về nhà đây? Huống chi Khấu Thiên Vương đích thân ra mặt rồi, không thể không cho ông ta thể diện được, bằng không lúc này Cận vệ quân trên địa bàn của Khấu Thiên Vương lập tức có phiền phức, người ta quả thực có được năng lực này, không cần thượng báo lại nữa. Trấn ất vệ đại đô đốc Hoa Nghĩa Thiên liền trực tiếp làm chủ, để Dữu Trùng Chân thả người.
Thu lại tinh linh, Dữu Trùng Chân lại nghiêng người tránh ra, tay làm động tác xin cứ tự nhiên.
Khấu Lăng Hư không vội đi, ánh mặt lại rơi xuống người Miêu Nghị, lại hỏi Vân Tri Thu:
– Thu Nhi, tiểu tử đó đã làm con thành như thế này, sao lại kết thúc được chứ?
Vân Tri Thu rụt rè nói:
– Mong nghĩa phụ làm chủ cho con.
Khấu Lăng Hư chắp tay bước chậm rãi, người ở hai bên đều tự giác lui ra tránh đường, để ông ta đi đến trước mặt Miêu Nghị.
Miêu Nghị chắp tay nói:
– Mạt tướng tham kiến Vương gia.
– Bỏ qua việc này đi! Lá gan của ngươi cũng không nhỏ nhỉ, lại dám ức hiếp cả con gái của bản vương, có phải là ngươi cảm thấy chán sống rồi đúng không? Ngươi có tin bây giờ bản vương chém ngươi luôn không, ngươi cũng là chết vô ích?
– Trước đây mạt tướng không biết nàng là nghĩa nữ của ngài.
– Bây giờ biết rồi, ngươi chuẩn bị làm như thế nào đây?
Miêu Nghị ngẩng đầu ưỡn ngực nói:
– Cưới nàng!
Vô cùng thẳng thắn, không có một chút che giấu nào.
Thấy tiểu tử này giác ngộ không hề diễn trò một chút nào, Khấu Lăng Hư ngầm nghĩ cũng là, rất nhiều việc mọi người đều biết rõ trong lòng, làm được bộ dạng như thế này là được rồi, quay đầu nhìn Vân Tri Thu nói:
– Vậy thì cứ định như thể đi, về chọn ngày lành tháng tốt, bản vương sẽ tổ chức hôn sự cho các con!
Miêu Nghị chắp tay nói:
– Tạ Vương gia đã tác thành!
Phi Hồng đứng ở cách đó không xa vốn là đến nghênh tiếp vẻ mặt buồn bã cúi đầu, Lục bà bà đi cùng bên cạnh đưa tay vuốt vuốt sau lưng của nàng, vẻ mặt đồng tình, nói:
– Ôi! – Khẽ thở dài một tiếng, phát hiện Ngưu Hữu Đức này quả thật là không coi cảm nhận của Phi Hồng ra gì.
Có vài chuyện không cần phải nói rõ cũng biết được kết quả, con gái của Khấu Lăng Hư làm sao có thể làm thiếp của người ta được, cho dù là Thiên Đế cũng không dám nói như vậy, Phi Hồng mặc dù là nghĩa nữ của Lục bà bà, nhưng Lục bà bà cũng không phải là gì trước mặt Khấu Thiên Vương, tranh cũng không cần phải tranh, cũng không có tư cách tranh với người ta, Vân Tri Thu đó vừa cưới vào cửa tự nhiên sẽ là chính thất thôi.