Vang tiếng nổ điếc tai, Ngọc Kinh Thiên Quân hộc máu, người và Thanh Liên trấn đạo đỉnh bị đánh ra tầng hư không thứ sáu, biến thành luồng sáng. Thiên Quân này đụng vỡ vách tường Tiên giới, bay vào hỗn độn.
Càn Nguyên Tiên Đế ngồi trong đế xa huơ Hồng Mông Kim Phiên. Hồng mông tiên đạo như suối trút xuống Đại Diễn Cổ Thần. Đại Diễn Cổ Thần huơ Đinh Thiên Nguyên Thung đập xuống.
Càn Nguyên Tiên Đế biến sắc mặt, đế xa đụng mạnh, người và xe, Hồng Mông Kim Phiên bị hất bay.
Tử Hạm tiên hậu, Mông Tốn thái tử vội lao qua cứu, tay chộp đế xa.
Càn Nguyên Tiên Đế cao giọng quát:
– Đừng đụng vào!
Tử Hạm tiên hậu, Mông Tốn thái tử đã bắt lấy đế xa, hai Đạo Quân chuyển thế khẽ rên, bị đế xa kéo theo đập mạnh vào vô nhân cấm khu. Mặt đất vô nhân cấm khu rung bần bật.
Đế Tôn ấn đánh tới, Đại Diễn Cổ Thần biến sắc mặt, muốn giơ Đinh Thiên Nguyên Thung lên nhưng cơ hai tay run rẩy. Đại Diễn Cổ Thần vội ném Đinh Thiên Nguyên Thung qua một bên, dốc hết pháp lực thúc giục nguyên chung đỡ công kích.
Keng!
Đế Tôn ấn đập vào nguyên chung, Đại Diễn Cổ Thần và chuông cùng bị đánh bay.
Thái Nhất Thiên Quân thành công, ngạc nhiên thầm nghĩ:
– Sao pháp lực của Đại Diễn yếu vậy?
Thái Nhất Thiên Quân không kịp nghĩ nhiều, tay cầm Đinh Thiên Nguyên Thung. Thái Nhất Thiên Quân biến sắc mặt, quát khẽ, hai tay ôm Đinh Thiên Nguyên Thung. Lúc này hơn mười Đạo Quân chuyển thế Lê Hoa Thánh Mẫu, Huyền Đô Thiên Quân, Tự Nhiên Lão Quân giết tới. Thái Nhất Thiên Quân huơ Đinh Thiên Nguyên Thung quét qua.
Huyền Đô Thiên Quân hộc máu. Đám người Tự Nhiên Lão Quân, Thái Chân Tiên Quân run bần bật. Nhóm Đạo Quân chuyển thế Lê Hoa Thánh Mẫu cũng bị quét bay.
Vạn Chú Đạo Quân đứng trên Chú Đạo thiên đàn bay tới sau lưng Thái Nhất Thiên Quân, gã hừ mạnh ném Đinh Thiên Nguyên Thung.
Vạn Chú Đạo Quân vừa mừng vừa sợ, vội vàng ôm Đinh Thiên Nguyên Thung.
Vạn Chú Đạo Quân cười to bảo:
– Giang thái sư, ngươi nói ta không có cơ duyên, cơ duyên của ta đến đây! Đứng đầu mười chí bảo tiên đạo rơi vào tay ta… Sao nặng vậy?
Sắc mặt Vạn Chú Đạo Quân thay đổi, lảo đảo ôm Đinh Thiên Nguyên Thung.
Càn Nguyên Tiên Đế điuè khiển đế xa rách rưới cùng Tử Hạm tiên hậu, Mông Tốn thái tử lao ra. Đám người Linh Nữ tập kết lại chạy tới. Thần Mẫu Đạo Quân, Ngọc Kinh Thiên Quân cùng nhau lao đến. Thánh Ma Thiên Tôn cầm quạt ba tiêu hùng hổ xông lên.
Vạn Chú Đạo Quân không chút nghĩ ngợi ném Đinh Thiên Nguyên Thung, mình thì bỏ chạy.
– Lão tử không có duyên phận này, nhường cho các ngươi!
Vạn Chú Đạo Quân chủ động vứt bỏ Đinh Thiên Nguyên Thung làm người ta ngạc nhiên. Càn Nguyên Tiên Đế tiến lên trước, định cầm Đinh Thiên Nguyên Thung chợt ánh sáng vàng rực rỡ, Khổ Hạnh Thiên Tôn từ bên cạnh lao tới, cầm Tiên Thiên Khổ Trúc chỉ một cái.
Càn Nguyên Tiên Đế biến sắc mặt, giơ cao Đinh Thiên Nguyên Thung quét qua, đựng độ với tiên thiên pháp bảo Tiên Thiên Khổ Trúc.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Tiên Thiên Khổ Trúc tỏa sáng rực rỡ, đạo uy bất diệt ngút trời, tiếng tụng kinh văng vẳng. Tiên Thiên Khổ Trúc không địch nổi Đinh Thiên Nguyên Thung, bị đụng cong.
Khổ Hạnh Thiên Tôn kinh ngạc nói:
– Không uổng là đứng đầu mời chí bảo tiên đạo, uy lực ngang ngửa với tiên thiên pháp bảo. Tiếc rằng Tiên Thiên Khổ Trúc của ta độ qua mấy đợt tịch diệt kiếp, không ở trạng thái đỉnh cao nhất.
Khổ Hạnh Thiên Tôn cao giọng quát:
– Hậu Tôn sư đệ, hãy giúp ta một tay!
Hậu Tôn Đạo Quân đột nhiên nhảy lên Tiên Thiên Khổ Trúc, chân đạp cây gậy lao lên. Trăng khuyết treo trên Tiên Thiên Khổ Trúc phát ra đạo uy bất diệt cùng nhau đối kháng Đinh Thiên Nguyên Thung.
Mặt Càn Nguyên Tiên Đế đỏ rực, Tử Hạm tiên hậu, Mông Tốn thái tử vỗ chưởng vào lưng gã, pháp lực cuồng bạo tuôn vào người gã.
Có hai cường giả trợ trận Càn Nguyên Tiên Đế, Khổ Hạnh Thiên Tôn và Hậu Tôn Đạo Quân biến sắc mặt, vội rút lui.