Nhưng mà hỏi mượn Chu Bắc một chút, người nào đó lại chuyện bé xé ra to, chỉ vì lần bắt cóc đó tâm lý chưa phục hồi Chu Bắc là quân nhân xuất ngũ, có cậu ta ít nhất an tâm phần nào.
Thấy cô từ đầu đến cuối không đề nghị anh đi cùng, tâm tình Lệ Dạ Kỳ không hiểu sao bực bội, anh buông cô ra nới lỏng cà vạt, rầu rĩ nói: “Anh đi tắm”
Ngôn Lạc Hi nhìn bóng lưng anh đi vào cửa phòng tắm cảm thấy khó hiểu, mình có nói sai gì sao?
Chỉ chốc lát sau, Lệ Dạ Kỳ tắm rửa xong đi ra, Ngôn Lạc Hi đã thu dọn xong hành lý ngồi trên giường xem số liệu tuần lễ thời trang.
Năm nay tỷ lệ nổi tiếng của cô so với năm trước cao hơn rất nhiều, phim nổi tiếng khắp cả nước, còn tham gia chưa trình thu hoạch được không ít fan. Tiếp đến là vừa mới đóng máy được phát sóng vào khung giờ vàng toàn quốc.
Nhân khí tăng vọt, giá trị con người lên như diều gặp gió có điều vẫn còn cách xa với mục tiêu của cô.
Ai đó trên đầu đội khăn lông khô, nhìn vali đặt ở góc phòng môi mỏng mím chặt.
Lại nhìn qua người con gái chăm chú trên giường xem số liệu, phiền não vừa mới đè xuống lại bốc lên tiếp!
Tuy rằng, nếu cô đề nghị anh cũng không rút được thời gian một tuần đi theo cô nhưng mà là cô, ngay cả nghĩ cũng không thèm nghĩ muốn anh đi cùng.
Điều này đặc biệt làm anh bực tức chết được.
“Bà xã”
Ngôn Lạc Hi đang chăm chú nhìn, cũng không ngẩng đầu lên đáp một tiếng, “Hả?”
Lệ Dạ Kỳ nhìn thái độ vô tư của cô, trong lòng càng thêm cuồn cuộn, anh đi tới bên giường, một tay chống trên nệm, một tay đặt trên vai cô.
Ngôn Lạc Hi kinh ngạc ngẩng đầu, đã bị anh hôn thật chặt, hai tay theo bản năng nắm lấy cánh tay anh, cho đến khi bị anh hôn đến không thở nổi mới buông cô ra, “Không chuẩn bị để anh đi cùng em sao?”
Ngôn Lạc Hi trừng to mắt, cô thật sự không nghĩ tới muốn Lệ đại thần đi cùng, gần đây anh bề bộn nhiều việc, cô cũng không muốn làm một tiểu yêu tinh quấn quít lấy người.
“Anh đi theo làm gì?”
“Coi như anh chưa nói”
Lệ Dạ Kỳ đứng dậy, lau tóc đi vào phòng thay quần áo, tâm tình anh rất bực bội ném luôn khăn lông lên tủ, đi sấy tóc, tiếng máy sấy ong ong càng làm người ta cảm thấy tức giận muốn chết.
Trở lại phòng ngủ, người kia kia, nữ nhân vô tâm vô tư vẫn ở đó xem số liệu chả thèm nhìn tới sắc mặt khó coi của anh bây giờ.
Lệ Dạ Kỳ hậm hực cầm lấy gói thuốc lá đi đến tựa bên cạnh cửa sổ hút thuốc.
Từ khi cô bị bắt cóc trở về, cũng không còn làm nũng với anh như trước cũng không còn hành động nịt nọt lấy lòng anh.
Trước kia không có việc gì thích trêu chọc anh, còn nói mấy loại lời vui vẻ bên tai, mấy ngày nay bỗng nhiên cái gì cũng không nói.
Lúc im lặng có đôi khi nhìn kịch bản thất thần tại chỗ, không biết đang suy nghĩ gì, hỏi cũng không nói thật, dùng thái độ nửa đùa nửa giả bày ra.
Anh cảm nhận rõ ràng rằng cô đã thay đổi và trở nên thận trọng hơn trước.
Mấy đêm nay cô thường xuyên gặp ác mộng, có lúc lẩm bẩm chúng ta chẳng là gì hay khóc thầm trong mơ sau khi bị anh đánh thức lại giả vờ không có chuyện gì.
Anh thử hỏi Mặc Bắc Trần nói chỉ là di chứng sau chấn thương theo thời gian sẽ dần hồi phục nhưng anh lại có linh cảm điều này không đơn giản như vậy.
Hút nửa điếu thuốc, anh nhìn vào khuôn mặt tập trung của cô gái trên kính cửa sổ.
“Bắc Trần và Cố Thiển sắp kết hôn, anh ấy có lẽ không để Cố Thiển ra ngoài làm việc nữa. Anh tìm trợ lý khác cho em”
“A!” Ngôn Lạc Hi há mồm kinh ngạc.
“Kết hôn?”
“Ừ, anh bảo Chu Bắc tìm cho em người tốt nếu có yêu cầu về công việc cứ nói với Chu Bắc”
Lệ Dạ Kỳ lại nói:”Còn nữa, lần này đi nước ngoài anh sẽ cho người bí mật theo sau bảo vệ em, em không cần quá lo lắng”
Ngôn Lạc Hi vẫn chìm đắm trong sự bàng hoàng nghe tin Cố Thiển sẽ kết hôn với Mặc Bắc Trần.
Đây là chuyện quá sức bất ngờ, đối với tình cảm Cố Thiển dành cho Mặc Bắc Trần thì không rõ, nhưng sau khi xảy ra chuyện đó, không khả năng Cố Thiển đồng ý kết hôn với anh ta.
“Mạc Bắc Thần có ép buộc Thiển Thiển không?”