“Mình sao thế này?”
Đúng lúc này, một giọng nói yếu ớt đột nhiên vang lên.
Là Phùng Giai Di đã tỉnh lại. Cô ta nhíu mày, dường như cảm thấy sau cổ rất khó chịu, vươn tay ra xoa xoa.
Dương Thanh nhìn Phùng Giai Di cau mày hỏi: “Cô không biết lúc nãy xảy ra việc gì sao?”
Phùng Giai Di hơi sửng sốt, sau đó nói: “Vừa bước vào mật thất này, tôi cảm thấy khí huyết trong người như sôi trào, thế là liền tu luyện sau đó không biết gì nữa”.
Dương Thanh nghiêm nghị nói: “Vừa nãy hai mắt cô đỏ ngầu, giống như mất kiểm soát, trực tiếp tấn công tôi, nên tôi đã đánh ngất cô”.
“Cái gì?”
Sắc mặt Phùng Giai Di lập tức thay đổi, ngạc nhiên nói: “Anh nói lúc nãy tôi đã tấn công anh à?”
Dương Thanh gật đầu, nặng nề nói: “Nếu tôi đoán không lầm, hẳn là hơi thở võ thuật ẩn chứa ở đây rất khác lạ nên lúc tu luyện sẽ bị ảnh hưởng, khiến bản thân mất kiểm soát”.
Dứt lời, Dương Thanh bắt đầu vận hành Đại Đạo Thiên Diễn Kinh, quả nhiên như anh đoán, vừa mới bắt đầu tu luyện, anh đã cảm thấy khí huyết trong người sôi trào, cả người kích động như muốn đánh nhau.
Dương Thanh vội vàng dừng tu luyện, nghiêm nghị nói: “Nơi này có gì đó rất khác lạ, dù là tôi, khi tu luyện cũng bị hơi thở này ảnh hưởng”.
Nghe vậy, Phùng Giai Di cũng vội vàng ngừng tu luyện.
Cô ta vừa thử tu luyện lần nữa, cảm thấy mình sắp mất khống chế, mới nhận ra lời nói của Dương Thanh là thật, có nghĩa là tu luyện trong mật thất này có thể hoàn toàn mất kiểm soát.
Cô ta đã là một cao thủ Siêu Phàm Cảnh, ấy vậy mà lại suýt chút nữa mất kiểm soát. Vây chẳng phải cao thủ dưới Siêu Phàm Cảnh vừa tu luyện sẽ mất kiểm soát luôn sao?
“Người tôi muốn tìm không có ở đây. Chúng ta đi thôi!”
Dương Thanh lên tiếng, trên mặt hiện lên vẻ thất vọng.
Với cảnh giới võ thuật của Dương Thanh, tuy ở đây sẽ ảnh hưởng đến tâm trí của anh, nhưng cũng không đến nỗi khiến anh bị mất kiểm soát. Nếu ở lại đây tu luyện tu vi của anh sẽ tiến bộ cực nhanh.