Vèo!
Hắn hiểu ra chuyện này, Sử Hình cũng hiểu ra, nằm mơ cũng không ngờ lại là như vậy, ba chiêu kiếm pháp bộc phát lực lượng đáng sợ như thế, dọa hắn biến sắc, cũng không quan tâm nhiều và lui về phía sau.
Hắn lui về phía sau nhanh, kiếm của Mạch Qua nhanh hơn, nửa chiêu thức thứ hai phối hợp chiêu thứ ba mở đầu làm kiếm của hắn biến thành một đạo hàn quang, chỉ một phần vạn giây đã đâm xuyên qua ngực của Sử Hình.
PHỐC!
Huyết hoa tung tóe, sau khi sử dụng chiêu thứ ba, Mạch Qua rút trường kiếm lùi lại.
– Ngươi… Ngươi… Không… Không có khả năng!
Sử Hình nhìn miệng vết thương trên ngực mình, cảm nhận sinh mệnh lực không ngừng rời khỏi thân thể, ánh mắt của hắn tới hiện tại vẫn không tin nổi.
Hắn nằm mơ cũng không ngờ chính mình lại có thể chết trong tay tán tu thực lực tán kém hơn mình, hơn nữa… Chỉ dùng hai chiêu rưỡi!
Phù phù!
Thi thể Sử Hình ngã trên mặt đất.
– Việc này…
Chung quanh yên tĩnh như chết.
Tất cả mọi người mở to mắt, có người không dám tin tưởng.
Sử Hình chiếm cứ ưu thế, tất cả mọi người nhìn rõ ràng, hắn bị chém giết trong nháy mắt, ngay cả thời gian nói rõ một câu đã chết đi.
– Hắn thật chém giết Sử Hình trong ba chiêu?
– Các ngươi nhìn thấy kiếm chiêu vừa rồi không? Chiêu thứ hai chưa thi triển toàn bộ, cứng rắn đón chiêu thứ ba lại lợi hại như thế…
– Trước kia người nọ nói rõ ba chiêu chém giết Sử Hình… Chẳng lẽ đã sớm đoán ra Sử Hình sẽ áp dụng cận thân trong chiêu thứ hai, làm cho Mạch Qua không thể thi triển chiêu thứ hai, trực tiếp vận dụng chiêu thứ ba?
– Nếu có thể đoán ra được thì người này quá đáng sợ rồi!
…
Một lát sau, mọi người kịp phản ứng, sắc mặt vàng như nến.
Thiếu niên kia vừa rồi tự tin Mạch Qua chỉ cần học ba chiêu của hắn là có thể chém giết Sử Hình, nói cách khác đã sớm suy tính ra Sử Hình hội cận thân công kích, hơn nữa cắt ngang chiêu thứ hai của Mạch Qua.
Suy tính chuẩn xác như thế, lại giấu kiếm pháp lợi hại như vậy trong kiếm chiêu bình thường, lại làm người khác học được… Rốt cuộc hắn là ai?
Tại sao đáng sợ như thế?
Mọi người đồng loạt nhìn về phía Nhiếp Vân, không tự chủ lui về phía sau vài bước.
Tuy hắn không ra tay nhưng chỉ truyền thụ ba chiêu kiếm bình thường đã giúp Mạch Qua chém giết Sử Hình, mọi người không tin mình có thể ngăn cản.
– Ta… Ta giết hắn!
So với mọi người khiếp sợ, Mạch Qua đang sửng sốt, lúc nhìn thi thể Sử Hình trên mặt đất mà hắn còn không tin vào mắt mình.
Sử Hình cưỡng gian giết thê tử của hắn, hắn không thể làm gì, nằm mộng cũng muốn chém giết nhưng chân chính giết chết đối phương, hơn nữa nhẹ nhõm như thế làm hắn không tin nổi.
Quá nhanh!
Người cường đại như thế, hắn có thể chém giết không đến ba chiêu… Không phải nằm mơ đấy chứ?
Cúi đầu nhìn trường kiếm trong tay, phía trên còn có máu chảy xuống, thi thể Sử Hình thật sự nằm ở trước mắt… Rốt cuộc hắn biết mình đã báo thù…
– Đa tạ tiền bối truyền nghệ, tiền bối về sau có gì phân phó, chỉ cần nói một câu, Mạch Qua ta xông pha khói lửa cũng không chối từ!
Quay người lại, Mạch Qua quỳ rạp trước mặt Nhiếp Vân sau đó nói lớn.
Hắn biết rõ, nếu như không phải người này, đừng nói báo thù, hiện tại hắn có thể sống cũng biến thành khôi lỗi giúp kẻ thù tìm kiếm A Da Nạp Chi Tinh, cũng không như hiện tại có thể tự tay đâm chết kẻ thù.
– Đứng lên đi, ta nói có thể giúp ngươi báo thù cũng không phải là đánh chết kẻ thù của ngươi, mà là… Bức bách ngươi chém giết bọn chúng.
Vung tay lên, Mạch Qua bị lực lượng đặc thù bao phủ, hắn không thể quỳ nổi và đứng ên.
– Bức bách ta chém giết tất cả bọn chúng?
Mạch Qua sửng sốt.
Sử Hình là kẻ thù lớn nhất của hắn nhưng đám người chung quanh phần lớn là giúp đỡ, những người này còn có nhiều kẻ cường đại hơn Sử Hình, làm sao chém giết?