Thanh Chủ bước chậm ở phía trước chắp tay sau lưng vừa đi vừa nói:
– Cao Quán nhất định hỏi rõ tình hình, bọn họ lại không làm chuyện gì người không thấy được, các ngươi có lo lắng gì, đợi sau khi Cao Quán hỏi xong tự nhiên sẽ thả bọn họ ra thôi. Nếu như Cao Quán dám vô lý nháo sự, trẫm tự nhiên sẽ cho các ngươi một câu trả lời, trẫm có hẹn chơi cờ với Thiên Phi, không có việc gì thì giải tán hết đi.
Tứ đại Thiên Vương đi theo đằng sau ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cuối cùng đồng thanh chắp tay nói:
– Vâng!
Đợi đến khi bốn vị này đi, Thanh Chủ dừng chân lại, quay đầu xoay người, Thượng Quan Thanh đứng nhích lại gần đợi ông ta phân phó.
Ai biết Thanh Chủ lại cười ha ha, nói:
– Cao Quán này, lại gây phiên toái cho trẫm rồi.
Thượng Quan Thanh biết ông ta đang nói ngược với lòng mình, cười theo nói:
– Đây chính là phong cách làm việc của Cao hữu sứ, sợ là người trong thiên hạ đã bị hắn đắc tội hết rồi.
Trong mắt Thanh Chủ rất đắc ý, cười ha ha, nói:
– Thằng nhãi Cao Quán này, cũng thật là, để cho hắn can dự một chút, sao hắn lại trực tiếp bắt hết quản gia của bốn vị Thiên Vương lại chứ? Còn bắt hùng hổ như thế nữa, ngay cả phu nhân của Quảng Lệnh Công đường đường là Vương phi hắn cũng giam lỏng luôn, hắn đúng thật là làm được lại không thể đem bọn họ cho ra làm sao, hà tất gì phải lăn qua lăn lại, bảo trẫm nói hắn cái gì tốt, quay đầu lại phải chùi đít cho hắn. Trời! Nghe nói hắn còn đem mấy lão gia hỏa kia nhốt chung một chỗ, đây không phải là cố ý để vị đó của Quảng gia không chịu nổi chứ.
Thượng Quan Thanh nói:
– Vị kia đánh chiêu bài Tây quân không kiêng kỵ gì cả, Cao hữu sứ rõ ràng chính là muốn giáo huấn vị kia một chút, có điều không thể không nói, Cao hữu sứ không hổ là làm kẻ ác quen rồi, loại việc này làm cũng rất thành thạo, thực sự là làm cho mấy vị Vương gia không còn cách nào khác.
– Ha ha! Nhiều năm như vậy, Cao Quán làm việc trẫm vẫn yên tâm nhất. – Thanh Chủ cười ha ha một tràng, bỗng lại vuốt râu, chần chờ nói: – Nghe nói Thiên Hậu lại triệu Thiên phi đi khiển trách một trận sao?
Thanh âm của Thượng Quan Thanh nhỏ đi mấy phần, nói:
– Thiên Hậu ở Ngự Viên phân chia mấy khối Ngự Điền cho Thiên phi xử lý, Thiên Phi lại chưa từng đi vào bao giờ.
– Ý tứ của Thừa Vũ là muốn Thiên phi học các phi tử khác làm bộ làm tịch sao? Thiên phi là tính tình thật, sẽ không đi làm việc lấy lòng, nịnh nọt này đâu! Trẫm lâu rồi không đến chỗ Thiên Phi, mấy hôm nay ngươi đi sắp xếp mọi việc một chút, không có việc gì quan trọng đừng tới quấy rầy, trẫm đến chỗ Thiên Phi mấy ngày.
– Vâng!
Ngoài Thiên Cung, Quảng Lệnh Công bước nhanh ở phía trước, phía sau lại vang lên thanh âm của Doanh Cửu Quang.
– Quảng Lệnh Công, ngươi không chuẩn bị giải thích cho mọi người một chút sao?
Quảng Lệnh Công lập tức dừng bước xoay người lại, nhìn thấy Khấu, Doanh, Ngô ba người cũng đứng dàn hàng, cười lạnh nói:
– Việc này rõ ràng là Cao Quán cố ý chia rẽ chúng ta, Doanh Cửu Quang, ngươi không bị mắc lừa đấy chứ?
Khấu Lăng Hư nói:
– Ta chỉ muốn biết là phu nhân nhà ngươi ăn no dửng mỡ không có việc gì làm đi cắn loạn phải không?
Nói đến đây, Quảng Lệnh Công cũng nổi giận, hắn đương nhiên là biết rõ tình hình ở hiện trường lúc đó hơn mấy vị này, hắn cũng truyền tin đến mắng Mị Nương một trận, có Câu Việt ở hiện trường Câu Việt tự có chừng mực, một nữ nhân không hiểu chuyện dính vào làm gì.