Người đi đầu không có nghĩ tới tên này trọng thương còn không muốn sống như vậy, sắc mặt trầm xuống.
– Chết!
Không trả lời hắn, Mạch Qua gào thét xông tới lần nữa.
– Cho rằng ta không dám giết ngươi sao? Hừ, đã không biết sống chết thì ta thành toàn ngươi.
Tên đi đầu tức giận không nhỏ, lúc này chưởng ấn mạnh hơn, uy lực càng hơn chụp thẳng vào Mạc Qua.
Nhìn uy thế đáng sợ như vậy, nếu thật đánh lên người của hắn thì thần tiên khó cứu.
Mạch Qua cũng biết sắp được đoàn tụ với người nhà, cũng không tránh né, ánh mắt mang theo ý giải thoát.
Oanh!
Đúng lúc này có một đạo điện quang bay tới va chạm với chưởng ấn trên bầu trời, cả hai va chạm và nổ tung trên không trung, lúc này biến thành mây mù như máu.
– Người nào!
Chưởng lực bị đối phương bài trừ, người đi âầu cau mày, lúc này ánh mắt như điện nhìn sang.
– Ha ha, Sử Hình, gia hỏa này là con mồi của chúng ta, ngươi không nên phá hư quy củ!
Sau tiếng cười là mấy người bay tới.
– Ổ Phong, ngươi cũng muốn đoạt với ta?
Sắc mặt Sử Hình trầm xuống.
Mấy người đối phương bay tới có thực lực không kém bọn họ bao nhiêu, đều là ường giả nửa bước chúa tể đại tam trọng.
– Đoạt với ngươi? Chê cười!
– Mạch Qua là chúng ta phát hiện, đương nhiên phải đi cùng Vạn Hải Tông chúng ta rồi.
– Còn không lập tức cút đi, chẳng lẽ còn muốn ta giáo huấn ngươi hay sao?
Ô Phong cười lạnh nhìn sang Mạch Qua cách đó không xa, trong mắt mang theo hào quang lập loè:
– Mạch Qua, theo ta rời đi.
– Đều là cá mè một lứa, muốn ta đi cùng các ngươi, nằm mơ đi!
Mạch Qua được cứu nhưng nhìn đám người Ổ Phong bay tới lại không vui vẻ gì, sắc mặt càng thêm khó coi.
Mấy người này chính là đám người Vạn Hải Tông.
Nếu như không phải bọn chúng thì thê tử của mình không bị Sử Hình vũ nhục, cũng sẽ không cửa nát nhà tan, có thể nói tông môn này cũng có thù không đội trời chung với hắn.
– Ha ha, ô Phong, ta nói rồi hắn sẽ không theo ngươi đâu, chúng ta đánh đi.
Nhưng vào lúc này lại một tiếng cười to, một thân xuyên đeo đẹp đẽ quý giá quần áo và trang sức thanh niên bay tới, con mắt như là ưng kiêu, mang theo gian xảo hương vị.
Phía sau hắn cũng có mấy người, cũng là nửa bước chúa tể đại tam trọng, lúc này khí tức cường đại bao phủ không gian.
– Niết Hùng, Vân Thành niết gia các ngươi phải siêu thoát ngoại vật sao? Lúc nào cũng chạm vào chuyện này.
Nhìn thấy người này ánh mắt Ổ Phong mang theo kiêng kị lên tiếng.
– Tuy Niết gia chúng ta siêu thoát nhưng lần này cường giả phong vương tự mình hạ lệnh cho nên chúng ta không dám không theo!
Niết Hùng vừa tới nhìn sang Mạch Qua:
– Ngươi chỉ cần mang ta đi tới nơi làm mất A Da Nạp Chi Tinh, ta cam đoan đám người Sử Hình không thể động tới ngươi.
– Khẩu khí thật lớn, Niết Hùng, bảo bối cường giả phong vương chỉ bằng một tiểu Niết gia các ngươi ăn không vô đâu!
Mạch Qua còn chưa kịp trả lời, lúc này lại có một đám người bay tới.
– Ha ha, Trầm Hải Lưu gia các ngươi cũng chưa chắc nuốt trôi đâu.
– Dõng dạc, A Da Nạp Chi Tinh là thứ chúng ta muốn chắc rồi!
– Hắc hắc, vừa vặn chưa tới muộn, có chỗ tốt gì chúng ta cùng phân…
…
Chỉ trong nháy mắt có hơn mười thế lực cường đại bao phủ nơi này, tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào Mạch Qua ở giữa, ánh mắt cả đám tham lam như nhìn súc vật.
Nếu có người Tuyệt Sát thế giới ở đây nhất định có thể nhận ra những kẻ này chính là nhân vật oanh động tam giới!
Nhiều đại nhân vật hội tụ nơi này như thế, chỉ vì một tán tu không có danh tiếng gì, nếu nói ra sẽ khó có người tin nổi.
– Ha ha, không nghĩ tới Mạch Qua ta chỉ là một kẻ tán tu lại kinh động nhiều đại nhân vật Tuyệt Sát thế giới như vậy!
– Xem ra có chết cũng đáng!
Nhìn thấy người càng ngày càng nhiều, Mạch Qua biết rõ khó mà đào tẩu, cho dù lúc trước có đào tẩu cũng có cố kỵ.
Dù sao cũng chết một lần, trước khi chết có thể gặp nhiều cường giả chạy tới nơi này như vậy, thậm chí không tiếc trở mặt với nhau cũng đáng.