Lời nói vừa dứt, khiến cho đám người trong đại sảnh hàng đoàn hừng hực đi lên tầng trên.
Nhưng Sở Vân không có theo họ mà đi, hắn tiến đến trước mặt người quản lý, thấp giọng hỏi về những khuyết điểm của Cụ Phong Cung này.
Yêu binh khác xa so với yêu thú, yêu thực… Sau khi được trời sinh dưỡng, thiên nhiên tạo vật, bản thân ăn khớp với nhau bởi vậy tạo thành hình thể rất hoàn hảo.
Mà yêu binh là do con người tạo thành, cho nên mỗi một loại yêu binh, bất luận tư chất như thế nào cũng đều có một chút khuyết điểm. Thí dụ như Quỳ Hoa Châm, Như Ý Bỗng, Túy Tuyết Đao.
– Mời Sở công tử qua bên này, trong đại sảnh có rất nhiều con mắt soi mói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Người quản lý kia cẩn thận, dẫn Sở Vân vào trong phòng.
Hành động cẩn thận này, khiến cho Sở Vân cảm thấy được yên tâm. Khuyết điểm của yêu binh, thường thường là nhược điểm của ngự yêu sư, thông thường đều bị địch nhân lợi dụng đánh vào.
Sở Vân cũng biết chính mình là người có danh tiếng, khuyết điểm của Cụ Phong Cung nhất định sẽ bị khai thác. Thế nhưng giấu được lúc nào hay lúc đó. Hành động dè dặt từng li từng tí của người quản lý, rất hợp ý của Sở Vân, làm cho Sở Vân càng đánh gia cao cửa
hàng Niệm Vân này.
Sau khi trò chuyện một hồi, Sở Vân biết được khuyết điểm của Cụ Phong Cung chính là tầm bắn của nó. So với những trường cung khác, tầm bắn của nó kém hơn phân nửa.
Lợi thế của yêu cung chính là tầm bắn, khuyết điểm này có phần nguy hiểm tới tính mệnh.
Chỉ là tầm bắn của Cụ Phong Cung cũng không kém nhiều so với Định Tinh Cung. Nhất là khuyết điểm của nó, không bị hạn chế số lần xuất thủ của Sở Vân, có thể phát huy uy thế của Lưu Tinh Tiễn Thuật lớn hơn.
Đây chính là thứ Sở Vân cần.
– Định Tinh Cung bị hủy, vừa vặn dùng Cụ Phong Cung này thay thế. Tuy rằng không được vừa ý cho lắm, thế nhưng cũng có thể sử dụng tạm một thời gian.
Sở Vân thầm nghĩ, cất Cụ Phong Cung vào Tiên Nang Tinh Hải Long Cung.
Trong ký ức của Sở Vân, không phải không có mật tàng cất giấu yêu cung tuyệt phẩm.
Chỉ là nơi đó quá kinh khủng, chính mình năm đó cũng không thể thâm nhập vào, sáng suốt lui ra. Bằng không đã sớm mất mạng.
– Được rồi, chỗ ngươi có bán Túy Ngọc hay không? Ý ta là một lượng Túy Ngọc lớn. Mặt khác ta cũng cần cả Thiên Cực Băng Tinh.
Sở Vân hỏi qua. Nhưng thật không ngờ, người quản lý kinh hỷ đáp lại chính mình.
Trên thương thuyền này, tuy rằng không có Thiên Cực Băng Tinh, nhưng thực sự có một lượng Túy Ngọc rất lớn.
– Giá cả của Túy Ngọc, tại hạ không muốn nói nhiều lời. Hiện giờ đang ở trên lầu ba, cần dùng vật đổi vật. Không biết hai vị công tử…
Ánh mắt người quản lý nhìn về phía Sở Vân và Kim Bích Hàm nói.
Sở Vân mỉm cười, lấy ra một khối Long Tình Quả:
– Không biết vật này có được không?
– Một quả yêu thực?
Trong ánh mắt người quản lý lóe lên một tia thất vọng, chỉ là chợt lóe ra rồi vụt mất, được hắn che đậy rất tốt.
Trên khuôn mặt hắn vẫn dáng vẻ tươi cười như trước không hề thay đổi, nhưng trong lòng lại không hề vừa ý. Quả yêu thực rốt cục cũng là vật lạ, chỉ là số lượng quá ít. Mà thực ra trong lòng hắn cần một thứ khác, một thiên tài địa bảo đến từ trong biển sâu.
Bất quá, quả yêu thực trước mắt hắn, rõ ràng không có chút đặc trưng của yêu thực dưới biển sâu.
– Thứ lỗi cho tại hạ kém cỏi, không biết quả yêu thực trong tay công tử là…
Dáng vẻ tươi cười của hắn bỗng nhiên sững lại, trừng to con mắt, dường như nhận ra mí mắt Long Tình Quả mở ra, hé lộ thịt quả bên trong giống như mắt rồng.
– Long, Long Tình Quả!?
Hắn bỗng nhiên đứng phắt dựng, cái miệng há lớn, hai mắt chớp chớp, bộ dáng vô cùng kinh hãi không sao tả hết được.
Sở Vân mỉm cười gật đầu.
Toàn thân người quản lý run lên, không sao kiềm chế được. Trong miệng lẩm bẩm nói.
– Đáng tiếc Long Tình Quả này cũng không phải rất thượng đẳng, chỉ là trung đẳng…
– Lẽ nào vật này không đủ để đổi lấy Túy Ngọc sao?
Kim Bích Hàm chau mày. Long Tình Quả có thể đề thăng tư chất ngự yêu sư, là kỳ vật ngàn vàng khó có thể mua. Huống chi quả này cũng không sản sinh tính kháng dược, càng thêm quý báu. Đổi lấy Túy Ngọc, cũng đã là có chút thiệt thòi.