Nếu công kích không có hiệu quả, Lâm Minh dứt khoát thu hồi công kích linh hồn, cười nói:
– Cảnh cáo đối phương trước khi công kích, cô thật là có đủ tự tin.
Tĩnh Thiền Ngọc hé môi, vừa kết ấn vừa nói:
– Chúng ta tỷ đấu với nhau, không phải đấu sống chết, hơn nữa… Công kích của ta rất khó tránh né, dù nói cho ngươi, ngươi cũng không tránh thoát!
Tĩnh Thiền Ngọc bản tính bình thản, không phải người thích khoe khoang phóng đại thực lực của mình, nàng nói không tránh thoát được chiêu thức, vậy sẽ là không tránh thoát được!
Ngón tay của nàng kết ấn ngày càng nhanh, hoàn toàn mờ nhạt, chỉ trong hai nhịp thở đã kết ấn hơn một ngàn lần!
– Minh Thiện Thiên Diệp thủ!
Tĩnh Thiền Ngọc vừa trở tay, ngón tay ngưng tụ thành cả chuỗi bóng ngón tay, bắn ra khắp nơi như mũi tên, ngợp cả trời đất!
Trong nháy mắt, Lâm Minh đã bị bóng ngón tay bao vây! Vô số bóng ngón tay phá vỡ không khí, tiếng xẹt xẹt vang lên không ngớt, những bóng ngón tay này phải có hơn một ngàn!
Minh Thiện Thiên Diệp thủ, đã dám xưng là Thiên Diệp thủ, tự nhiên danh bất hư truyền!
– Khó trách nói không tránh thoát được, như vậy làm sao mà trốn!
Lúc trước chỉ có Tử Linh lĩnh giáo qua một chiêu này, nàng chỉ nháy mắt đã bị đánh trúng, phá đi Ẩn Thân thuật, sau đó bị Tĩnh Thiền Ngọc một chiêu Minh Thiện Bàn Nhược chưởng đánh bại.
Tử Linh biết rõ một chiêu này mạnh mẽ, căn bản không cho người ta có cơ hội chống cự. Nàng có thể tưởng tượng, nếu Lâm Minh bị Minh Thiện Thiên Diệp thủ đánh trúng, như vậy tiếp theo hắn sẽ không tránh thoát Minh Thiện Bàn Nhược chưởng, kết quả sẽ là… Thua trận!
Đối mặt với ngón tay Minh Thiện Thiên Diệp thủ, nếu là người có thực lực đủ mạnh như Phương Khải, có thể thoải mái chống đỡ, muốn tránh ra? Tử Linh không cảm thấy có loại khả năng này.
– Tụ!
Tĩnh Thiền Ngọc hợp hai tay, tất cả bóng ngón tay đánh về phía Lâm Minh!
Khóe miệng Lâm Minh nhếch lên, Kim Bằng Phá Hư!
Phụp phụp phụp phụp phụp phụp!
Trong nháy mắt, Lâm Minh bị không biết bao nhiêu ngón tay đánh trúng, ngón tay xuyên qua thân thể Lâm Minh bắn xuống gạch lát bên dưới, trực tiếp chấn nát gạch lát, đá vụn tung lên!
Người xem không kịp hô lên, lúc này bóng người Lâm Minh đã tiêu tán, thì ra chỉ là một cái tàn ảnh!
– Ở bên kia!
Một người giật mình hô, chỉ lên bầu trời, mọi người nhìn theo, chỉ thấy một cái bóng mờ nhạt, tàn ảnh kéo dài trải rộng khắp bầu trời, căn bản không nhìn rõ ai mới là Lâm Minh thật sự!
Bịch bịch bịch!
Thân thể Lâm Minh như cơn gió lốc, cảm giác của hắn nhạy bén, mỗi một ngón tay đều không thoát khỏi nắm giữ. Những ngón tay này có trước có sau, không phải bắn đồng loạt, như vậy Tĩnh Thiền Ngọc đồng thời khống chế một ngàn bóng ngón tay cũng không dễ dàng.
Lâm Minh lợi dụng khoảng cách giữa những bóng ngón tay bắn tới, như chim yến lượn trong bão táp, chạy nhảy xuyên qua!
Có Phong chi ý cảnh thêm vào, thân pháp của hắn như mộng như ảo. Nhiều lúc người xem nghĩ hắn đã đến góc chết, không thể tránh né nữa, nhưng cuối cùng bị ngón tay xuyên thủng lại chỉ là tàn ảnh của Lâm Minh để lại.
Dưới bóng ngón tay dày như mưa rơi, bảo trì tốc độ di chuyển và né tránh như thế, người xem liên tục kinh hồn. Loại tốc độ cực hạn đối đầu này mang tới rung động, trở thành bữa tiệc thị giác chưa từng có đối với bọn họ!
– Tốc độ thật nhanh!
Ngay cả chủ điện Mục Thanh Hồng cũng bị kinh động, một thiếu niên mười sáu tuổi có được loại thân pháp này, quả thật là khó tin, một ngàn đạo chỉ tay, tốc độ nhanh như mũi tên, lại còn có người điều khiển, công kích dày đặc không kẽ hở, không có quy luật gì, muốn lướt qua giữa công kích như vậy, chẳng những cần có tốc độ, còn phải có cảm giác nhạy bén và sức phán đoán trong nháy mắt!
Vù vù vù!
Giữa năng lượng bão táp này, Lâm Minh mạnh mẽ tránh né tất cả công kích, tới bên cạnh Tĩnh Thiền Ngọc!
Tĩnh Thiền Ngọc cuối cùng mất đi bình thản ngày thường, trong mắt đẹp không thể tin nổi nhìn Lâm Minh, trong lòng nhảy loạn.
Hắn muốn làm gì?
Nghĩ lại xung quanh mình còn có phòng ngự tuyệt đối, Tĩnh Thiền Ngọc liền hơi yên lòng. Ngay lúc này, Lâm Minh đang di chuyển cực nhanh đột nhiên vung nắm đấm.
Phòng ngự mạnh quả thật sẽ làm rất nhiều võ giả cảm thấy khó giải quyết, nhưng đối với Lâm Minh thì lại không thành vấn đề. Luyện Lực Như Tơ chuyên khắc tính phòng ngự của võ giả, chân nguyên trực tiếp thẩm thấu vào bên trong tầng phòng ngự, thông qua phương thức chấn động làm tan rã kết cấu bên trong tầng phòng ngự!
Đơn nguyên toàn thân cùng theo nhịp thở, chân nguyên phóng khắp toàn thân, năm ngàn cỗ chân nguyên chấn động ngưng tụ vào tay phải!
– Phấn Thân Toái Cốt quyền!
Lâm Minh quát lớn, một quyền đánh ra như Giao Long xông khỏi biển rộng!
Ầm!
Một quyền rắn chắc nện mạnh lên màn phòng hộ, năm ngàn cỗ chân nguyên chấn động tuôn ra, bắt đầu làm tan rã những kết cấu cực nhỏ trên “vỏ trứng” của Tĩnh Thiền Ngọc.
Rắc rắc rắc rắc!
Chỉ nghe tiếng như thủy tinh vỡ vụn vang lên, tầng vỏ trứng được xưng là phòng ngự tuyệt đối kia lại như thủy tinh bị đập vỡ, tan tành thành cả ngàn mảnh vụn!
Một cỗ chân nguyên chấn động xé ra một mảnh vỡ, nếu số lượng chân nguyên chấn động lên tới cả vạn cả triệu, Luyện Lực Như Tơ sẽ trực tiếp biến mọi thứ thành bụi bặm!
Nhìn thấy phòng ngự tuyệt đối của nàng bị Lâm Minh một quyền đánh tan, Tĩnh Thiền Ngọc hoàn toàn ngây người!
Sao lại thế này!
Tĩnh Thiền Ngọc không phải là người thích khoác lác, dám xưng là phòng ngự tuyệt đối, nàng tự nhiên có vài phần dựa vào, vỏ trứng vàng của nàng có tính dai cực mạnh, đối mặt với công kích mạnh mẽ sẽ chỉ biến hình, nhưng sẽ không vỡ nát.
Nhưng bây giờ, còn chưa hề biến dạng, đã trực tiếp vỡ nát!