Trong lúc nói chuyện, đội báo tin mừng đã đến bên cạnh ruộng.
“Cho hỏi nhà của Quản Cùng công tử ở đây đúng không?”
Bách tính đang làm việc trên đồng đều sửng sốt.
“Đúng, đúng ở đây, cậu thiếu niên bên đó chính là…”
“Quản công tử, có tin mừng của ngươi”, người đến hô lớn lên nói.
Quản Cùng sau khi nghe thấy nhất lời sững người ra, Quản mẫu kích động ném dụng cụ làm nông xuống đất, kéo Quản Cùng chạy tới bên đó… dân chúng xung quanh cũng vây kín tới, ngưỡng mộ đứng xem.
“Quản công tử, chúc mừng… chúc mừng, ngươi đã đỗ kim khoa đầu giáp trong kỳ thi lần này, chính là đứng thứ nhất cả Bắc Lương ta”.
Quản Cùng đứng ngây ra tại chỗ, hoàn toàn không dám tin vào tai mình, kim khoa đầu giáp vị trí đầu bảng nghĩa là gì? Đó chính là trạng nguyên đấy, vậy phải vào triều đình rồi, ít nhất cũng là quan to tam phẩm…
Quản mẫu nước mắt đã giàn dụa, kích động đến mức tay run run, bà con bên cạnh cũng hâm mộ đứng nhìn, lũ lượt tới nịnh nọt…
“Ai yo, Quản Cùng… giỏi lắm”.
“Gọi cái gì thế, gọi Quản lão gia…”
“Quản Cùng, sau này nhất định đừng quên chúng ta nhé…”
Người đưa tin mừng cũng rất khách sáo…
“Quản công tử, đại vương năm ngày sau sẽ mở yến hội trong cung để đón tiếp tẩy trần cho học tử”.
“Được… được, cảm ơn quan gia”.
Một thôn xóm nhỏ lại có một kim khoa đầu giáp, lập tức khiến cả Bắc Lương bùng nổ, vô số người đều đi nghe ngóng thân phận, tuổi tác của Quản Cùng, xem đã kết hôn hay chưa…
Còn Quản Cùng lúc này mặt mày vẫn hoàn toàn hoang mang, bản thân hắn ta căn bản không ngờ được sẽ có kết quả thế này, mặc dù lần này đề thi hoàn toàn nằm ngoài tưởng tượng của bản thân, nhưng thế mà lại lấy được vị trí kim khoa đầu giáp, lẽ nào đây thật sự là do tổ tiên đã phù hộ sao?
Thành Thiên Khải, Đại Lương