“Có tiền là hay lắm sao?”, Hoàng Tam lại nắm tóc Chu Húc đập mạnh vào tường: “Tao ghét nhất là kẻ có tiền khoác lác trước mặt tao”.
Đầu Chu Húc ong ong.
Cơn đau đớn khiến cho anh ta không thể chống cự, cũng không còn chút tôn nghiêm nào.
Anh ta bắt đầu cầu xin tha thứ.
“Tôi xin các người hãy tha cho tôi… tôi là bạn của cậu Trương của tập đoàn Vĩnh Thanh”.
“Cậu Trương? Tao còn là Trương thiên sư đó!”
Hoàng Tam đá một cước vào bụng Chu Húc.
Chu Húc ngồi xổm xuống ôm bụng vì đau đớn.
Hoàng Tam vung tay lên, thuộc hạ của anh ta cũng tràn lên, đánh Chu Húc tơi bời.
Tiếng thét gào thê thảm của Chu Húc từ trong ngõ vọng ra.
“Được rồi”.
Hoàng Tam ra lệnh.
Đám đông rút lui, chỉ còn lại Chu Húc mặt mũi bầm dập nằm bên vệ đường.
“Nếu như sau này mày còn dám quấy rối cô Đinh Hương thì tao sẽ thiến mày rồi quăng thứ đó cho chó ăn! Người phụ nữ của đại ca tao mà mày cũng dám đụng vào, đúng là chán sống!”
Hoàng Tam hung hăng phun một ngụm nước miếng vào mặt Chu Húc.
Tiếng bước chân đi xa.
“Đại ca? Từ khi nào Đinh Hương lại trở thành người phụ nữ của đại ca bọn chúng chứ?”
Trong lòng Chu Húc tràn đầy sợ hãi cùng tuyệt vọng.
…
Mã Sơn gọi điện bảo Lý Dục Thần đến quán bar Lam Sơn vì chị Na có chuyện muốn hỏi anh.