– Mở cổng! – Dữu Trùng Chân hét lên.
Ai biết được thủ tướng trên thành nói:
– Để phòng có người giả mạo, xin hãy tiên nghiệm chính mình trước.
Giả mạo? Hiên Viên Trác nghiêng đầu nhìn Dữu Trùng Chân, nét mặt cổ quái, nhóm nhân mã phía sau Dữu Trùng Chân cũng nhìn lên trên thành với ánh mắt khó có thể tin được.
Vẻ mặt của Dữu Trùng Chân rất giận giữ, nhân
mã dưới trướng của mình lại đều sai phái bất động, đùa cái gì vậy, hắn quát lên:
– Không mở cổng thành, ngoài phòng hộ trận, nghiệm chứng thế nào đây?
Thủ tướng trên thành nói:
– Tổng trấn đại nhân đang ở trong thành.
Dữu Trùng Chân bỗng nhiên phất tay chỉ lên trên thành, khóe miệng mở ra mấy lần, nhưng vẫn không tìm được lý do nói cái gì.
Có những quy tắc vốn dĩ chính là tồn tại, chỉ là dần dần mơ hồ đi, người ta không muốn giao chân, hắn cũng không thể nói người ta làm sai, bằng không chức vị của ai cao là có thể muốn làm gì thì làm sao, nếu Phá Quân hạ lệnh tiến đánh Thiên Cung thì làm sao?
Đương nhiên, trên đời không có quy tắc nào là hoàn mỹ cả, cũng có rất nhiều chỗ mâu thuẫn, quy tắc là chết, người mới là sống, vì vậy mới có người nhân cơ hội lợi dụng sơ hở.
Dữu Trùng Chân nặng nề bỏ xuống, móc ra tinh linh liên hệ với Miêu Nghị.
Rất nhanh, cổng thành mở rộng.
Cao Quán đang đưa lưng về phía cổng thành liếc mắt nhìn Dữu Trùng Chân, quay người, dẫn nhân mã của Giám sát hữu bộ đi vào trong thành, thẳng đến Tàng Chân Các.
Thủ hạ của Dữu Trùng Chân phân ra bốn nhóm trực tiếp tiến hành khống chế bốn cổng thành, một nhóm người khác đi thẳng đến Thủ Thành Cung, lần này là chân chính tiếp quản bảo vệ Cửu Hoàn Tinh Thiên Nhai, Dữu Trùng Chân đi theo người của Giám sát hữu bộ, cũng muốn biết Miêu Nghị hiện nay như thế nào rồi.
Bên ngoài cửa lớn của Tàng Chân Các, một nhóm người hạ xuống, Cao Quán kéo áo khoác màu đen bước lên bậc cửa đi nhanh vào trong.
Một nhóm người giữ cửa còn muốn ngăn lại để hỏi chuyện, sau lưng Cao Quán xuất hiện hai người, lấy ra lệnh bài của Giám sát hữu bộ để mở đường, tránh ra một chút, lập tức bị đao thương vọt tới ép phải tránh sát vào tường để nhường đường, không dám làm loạn.
Trên đường cứ như vậy mà xông thăng vào trong nội viện.
– Cao hữu sứ đại giá quang lâm sao lại không thông báo trước một tiếng chứ!
Câu Việt bị kinh động mang người ra lộ diện, Câu Việt từ xa đã vui tươi hớn hở chắp tay chào hỏi.
Cao Quán dừng chân lại, đám người phía sau cũng dừng lại, đợi Câu Việt đến gần, Cao Quán lạnh lùng hỏi:
– Ngươi có cung thân (quan chức) Thiên Đình sao?
Câu Việt sửng sốt một chút, cười khan nói:
– Không có.
Đừng nói là hắn, quản gia của tứ đại Thiên Vương phủ đệ cũng đều không có cung thân, không phải là thu nhận không hơn, mà là có cung thân rồi sẽ phải tiếp nhận sự thuyên chuyển của Thiên Đình, một khi bị Thiên Đình tìm được cơ hội đem bọn họ từ bên cạnh tứ đại Thiên Vương điều đi, vậy là tổn thất của Tứ đại Thiên Vương rồi.
Cao Quán lại hỏi:
– Ngươi là đặc sứ do Tây quân phái đến ư?
– Không phải! – Câu Việt phản ứng rất nhanh, trong lòng cả kinh, vội vàng xua tay, có vài chuyện có thể nói chơi ở trước mặt Miêu Nghị, nhưng ở trước mặt Cao Quán nói chơi thì không được, hắn quay đầu lại một cái, phía sau lập tức xuất hiện một người có cung thân Thiên Đình, hai tay dâng lên một ngọc điệp (văn thư, giấy tờ) cung chức, nói:
– Bẩm Cao hữu sứ, mạt tướng là đặc sứ do Tây quân phái đến.