– Ngươi không khách khí? Không khách khí cho ta xem một chút…
Đường đường chúa tể lại bị một gia hỏa nửa bước chúa tể uy hiếp, Đoạn Diệc giận quá mà cười.
– Xem ra các hạ muốn càn quấy, vậy thì tốt…
Các chủ Linh Nhất Các quát lớn một tiếng, hắn vươn tay muốn động thủ, hắn còn chưa ra chiêu đã bị tát một cái vào mặt.
Ba!
Một tiếng giòn vang, các chủ Linh Nhất Các té nhào xuống đất, toàn thân run rẩy như bị trúng gió.
– Ah…
Nhìn cảnh tượng trước mắt xuất hiện, tất cả mọi người đã giật mình, cả đám nghẹn họng nhìn trân trối, trợn mắt há hốc mồm.
Các chủ Linh Nhất Các thân là cường giả top một trăm, khí tức hùng hồn vừa xuất hiện với uy thế vô song, chấn nhiếp mọi người thở không được, kết quả… Một câu nói còn chưa hết đã bị tát nằm trên mặt đất giống như bệnh nguy kịch, trùng kích thị giác quá mạnh.
– Cho ngươi mặt mũi có phải hay không?
Một tát đánh bay các chủ Linh Nhất Các, Đoạn Diệc tiến lên một bước, hắn phóng thích khí tức cường đại ra ngoài.
– Chúa… Chúa tể?
Lúc này các chủ Linh Nhất Các mới ý thức được mình đắc tội với cường giả gì, hắn giãy dụa đứng dậy, sắc mặt vàng như bệnh sắp chết.
Có thể trở thành các chủ đương nhiên hắn không lỗ mãng, chủ yếu những ngày qua bởi vì chuyện A Da Nạp Chi Tinh cho nên tam giới táo bạo và có nhiều người tới đây gây sự, thấy Đoạn Diệc công nhiên ra tay, hắn còn tưởng rằng đối phương cố ý bới móc nên mới tức giận ra tay, nghĩ muốn giết gà dọa khỉ… Kết quả bản thân mình biến thành gà.
Đương nhiên, việc này có quan hệ tới thủ đoạn ẩn nấp thực lực của đám người Nhiếp Vân, mặc dù mạnh như hắn cũng không thấy gì, nếu không đánh chết hắn cũng không dám xông tới phía trước.
Vốn một ít cường giả Linh Nhất Các nghe động tĩnh nơi này muốn xông liên liên thủ với các chủ đối phó Đoạn Diệc, nghe nói như thế liền cảm thấy tuyệt vọng.
Người trước mặt… Lại là cường giả chúa tể?
Đây không phải thực chứ?
Cường giả chúa tể không phải thần long thấy đầu không thấy đuôi,, không dễ dàng xuất hiện sao? Tại sao tới nơi này?
– Ta… Không dám…
Các chủ Linh Nhất Các cắn răng.
Biết rõ đối phương là cường giả chúa tể, hắn không dám nói nhảm, nhìn về phía Đoạn Diệc và nhìn mọi người, rốt cục biết rõ thân phận của đám người.
Linh Nhất Các am hiểu nhất chính là tình báo, kết quả hắn… Lại làm ra chuyện ô long như thế này, đắc tội vị đại nhân kia…
Nghĩ vậy các chủ Linh Nhất Các đổ mồ hôi lạnh.
– Còn không bảo Linh Nhất chúa tể tới?
Thấy bộ dáng của hắn như thế, Đoạn Diệc biết rõ đối phương đã biết thân phận bọn họ, hắn không muốn nói nhiều.
Thân phận đã lộ ra, nếu ra tay nữa là lấy lớn hiếp nhỏ, hắn cũng lười tiếp tục động thủ.
Những lời này không lớn nhưng mang theo lực lượng linh hồn, làm người ta cảm thấy khuất phục một cách tự nhiên, các chủ Linh Nhất Các không chút do dự bóp nát ngọc phù.
Một lát sau có tiếng sấm nổ mạnh, một bóng người xuất hiện.
Còn chưa tới trước mặt, thấy rõ dáng đám người Nhiếp Vân liền cúi đầu:
– Tại hạ Linh Nhất, hoan nghênh Nhiếp Vân chúa tể, Tiêu Diêu Tiên chúa tể, Phù Ám Triều chúa tể, Đoạn Diệc chúa tể, Linh Tú Đại Đế, Vạn Pháp chúa tể, Bạch Đầu tôn giả… Chư vị chúa tể đến Linh Nhất Các!
Thân là chúa tể, hắn đã sớm nhận biết đám người Tiêu Diêu Tiên và Vạn Pháp chúa tể, hắn làm sao không đoán ra thiếu niên trước mặt là ai chứ.
Nhiếp Vân chúa tể là siêu cấp cường giả danh chấn tam giới, tiện tay đánh chết Kiền Huyết chúa tể, Ma Thiên lão tổ, đã sớm trở thành truyền thuyết vô địch trong chúa tể… Loại nhân vật này không phải hắn có thể đắc tội, các chủ Linh Nhất Các dám ra tay với hắn… Đây không phải muốn chết sao?
Nghĩ đến điểm này, Linh Nhất chúa tể lập tức đổ mồ hôi, không tự chủ run rẩy vài cái.
– Nhiếp Vân chúa tể, là nghiệt súc đắc tội ngươi, là ta thất trách, ta sẽ cho ngươi một câu giải thích, này vô tri gia hỏa, muốn chém giết muốn róc thịt tùy tiện, ta tuyệt không nói nhiều một câu nói nhảm!
Linh Nhất chúa tể tận lực hạ thấp tư thái.
