Trên bầu trời xuất hiện một đạo cầu vồng chói mắt, trong tay Lâm Hiên cầm một ngọc giản, nội dung bên trong chính là địa đồ của Tiên đảo. Sau khi quan sát kĩ ngọc giản, hắn liền bay về hướng mà trong đó tả là Cửu Tiên phường thị.
Cửu Tiên phường thị chính là một trong chín chín tám mốt phường thị lớn nhất, đồng thời cũng là nơi phồn hoa nhất, do Phiêu Miểu Tiên cung trực tiếp quản lý. Toàn bộ hàng hóa đều dành để phục vụ tu sĩ đã ngoài Nguyên Anh kỳ, thậm chí không thiếu những đồ vật mà ngay cả lão quái Phân Thần kỳ thèm muốn.
Cũng không phải là tu sĩ cấp thấp không muốn tới nơi này.
Cho dù không mua nổi bảo vật thì mở mang thêm tầm mắt cũng là điều tốt, vấn đề ở đây là Cửu Tiên Phường bất đồng với những nơi khác. Tu sĩ muốn tiến vào thì phải có đủ tư cách, tư cách ở đây lại không phải cảnh giới mà cần giao nột một lượng lớn linh thạch.
Nói một cách khác thì ở đây, chỉ cần ngươi có thể trả đủ số linh thạch để vào cửa thì cho dù là tu sĩ Linh Động kỳ thái điểu cũng không ai ngăn cản. Nếu không, ngay cả đại năng Phân Thần kỳ cũng không thể bước vào.
Đương nhiên, đây chỉ là lý luận mà thôi, trên thực tế thì ai cũng biết rằng, thân gia của tu sĩ có quan hệ trực tiếp với tu vi, một cường giả Phân Thần kỳ làm sao lại không đủ linh thạch để vào cửa cơ chứ? Ngược lại, tu sĩ cấp thấp có thể tiến vào Cửu Tiên phường đều không thể coi thường, thực lực bọn hắn đúng là không đáng nhắc tới, nhưng đa số đều có lai lịch vô cùng sâu xa.
Mục đích của Lâm Hiên tới đây đương nhiên không phải để mua sắm, mà chính là bảo vật trấn cung của Phiêu Miểu Tiên cung.
Nhưng muốn thu được Phiêu Miểu Cửu Tiên đan cũng không hề dễ dàng, nghe nói trong chính môn phái này cũng chỉ còn lại vài viên. Trước kia từng có tu sĩ đến tận cửa yêu cầu trao đổi, nhưng bất luận là dùng bảo vật gì cũng không thể thương lượng, căn bản là không hề muốn truyền ra ngoài.
Nói cách khác, muốn thông qua giao dịch để thu được đan dược này là điều không thể, cách duy nhất chính là cướp đoạt.
Nói thì dễ, nhưng Phiêu Miểu Tiên cung chính là thế lực lớn nhất ở giới diện này. Trong cung mặc dù không có lão quái vật Độ Kiếp kỳ, nhưng nghe nói có một cỗ tổ hợp Khôi Lỗi từ thời Thượng Cổ truyền lại, thực lực có thể so sánh với Độ Kiếp kỳ. Huống chi, cho dù không có vật này thì Lâm Hiên cũng chẳng có một chút phần thắng nào. Hắn tự cao tự đại đến đâu cũng không cho rằng chính mình có thể lấy ít địch nhiều, dùng thực lực một người để chống lại toàn bộ Phiêu Miểu Tiên cung.
Cái này không phải dũng cảm mà chính là đầu óc có vấn đề.
Cho nên, việc này trước hết cần phải suy tính thật kỹ.
Tục ngữ có câu, biết mình biết ta, trăm trận trăm thắng, tuyệt đối không thể vội vàng, trước tiên phải nắm rõ được tình hình. Nhưng việc này lại cần phải có cơ duyên, hiện giờ Lâm Hiên đi tới phường thị, chính là muốn nghe ngóng thêm tin tức tình báo. Dù sao thì Cửu Tiên phường là do Phiêu Miểu Tiên cung quản lý, trong đó hẳn là có không ít môn nhân đệ tử. Từ miệng bọn hắn có thể thu được một số tin tức hữu dụng.
Đây chính là mục tiêu thứ nhất của hắn.
Thứ hai, nhập gia tùy tục, Lâm Hiên cực kỳ hứng thú với tổ hợp Khôi Lỗi của Phiêu Miểu Tiên cung. Với danh tiếng là phường thị có yêu cầu cao nhất trên Tiên đảo, hắn cũng muốn mua sắm một ít Khôi Lỗi ở đây.
Xác định được rõ ràng mục đích, rất nhanh, một mảng kiến trúc khổng lồ đã hiện ra trước mắt, quy mô nơi này so với phường thị lúc trước thì lớn hơn hàng trăm lần.
Phường thị này có thiết lập cấm chế cấm không, vì vậy, Lâm Hiên liền thu lại độn quang rồi hạ xuống, sau đó giao nộp một lượng lớn linh thạch làm lệ phí qua cửa. Số lượng này đối với hắn thì không coi vào đâu, nhưng lại đủ khiến tu sĩ Nguyên Anh kỳ bình thường táng gia bại sản.
Sau khi vào cửa, đập vào mắt chính là từng tòa kiến trúc đủ loại kiểu dáng khác nhau, thậm chí còn có tòa phiêu phù giữa không trung.
Nhưng khi ánh mắt hắn đảo qua, trên mặt lại lộ vẻ kinh ngạc, bởi tất cả những cửa hàng này đều chỉ bày bán duy nhất một mặt hàng, đó là linh đan dược liệu. Lâm Hiên nhíu mày, sau đó tùy ý đi vào cửa hàng gần nhất, một gã tiểu nhị ăn mặc kiểu tu sĩ phổ thông vội vàng đi tới chào hỏi.
“Kính chào tiền bối, xin hỏi ngài muốn mua gì, vãn bối nhất định sẽ làm tiền bối hài lòng.”
“Lâm mỗ có một vấn đề muốn ngươi giải đáp.” Lâm Hiên bình thản nói.
“Xin tiền bối cứ nói, nếu vãn bối biết, tuyệt đối không giấu diếm…”