Diệp Thành xuống khỏi tường thành, bay đến trụ sở chính của Thiên Đình, hắn rời đi thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Lúc trước ở trên vân đài, mọi người đều đã nhìn thấy cảnh Cơ Tuyết Băng kéo ống tay áo hắn, đường đường là chưởng giáo của Chính Dương Tông, Huyền Linh Chi Thể cao ngạo mà lại kéo ống tay áo của hắn như một tiểu nữ tử, điều này đủ để chứng minh rất nhiều chuyện.
Những người hiểu Diệp Thành đều có một cảm giác cực kỳ mạnh mẽ rằng hắn chuẩn bị làm một chuyện kinh thiên động địa.
Ngay sau đó, trên tường thành Nam Sở có rất nhiều thần hồng bay ra, họ đến từ nhiều thế lực khác nhau của Đại Sở, có những thân phận khác nhau nhưng điều duy nhất tương đồng là họ đều là cảnh giới Chuẩn Thiên.
Không chỉ tường thành Nam Sở mà năm lãnh thổ lớn ở Nam Sở cũng vậy, rất nhiều cảnh giới Chuẩn Thiên đều bay về tập trung ở trụ sở chính của Thiên Đình.
Trong màn đêm đen, ở một toà Địa Cung rộng lớn khác thường tại trụ sở chính của Thiên Đình, liệt đại chư vương, Thái Hư Cổ Long, Tử Huyên, Âu Dương Vương, Đao Hoàng, Độc Cô Ngạo, Thiên Tông Lão Tổ, Chung Giang cũng đều có mặt.
Chín mươi nghìn cảnh giới Chuẩn Thiên?
Quân viễn chinh của Đại Sở?
Tấn công ma trụ chọc trời?
Nghe Diệp Thành nói vậy, với định lực của tất cả những cảnh giới Chuẩn Thiên ở đây cũng bất giác thay đổi sắc mặt.
Chín mươi nghìn cảnh giới Chuẩn Thiên là đội hình cỡ nào? Quân đội tu sĩ như vậy khiến người khác phải chấn động, đủ để quét sạch bất kỳ thế lực nào ở Đại Sở trước đây.