Đột nhiên hư không chấn động mãnh liệt, có tiếng cười to văng vẳng. Một bàn tay to thò ra hư không phá mở đại trận bao phủ Huyền Châu, chộp vào Huyền Thiên Tiên vực.
Trong Huyền Châu, các ao tiên, Tiên vực hoàn mỹ có giá trị hơn xa tiên thiên Tiên vực. Bởi vì Huyền Thiên Tiên vực là Giang Nam lấy từ Thần Mẫu cấm khu, trải qua tịch diệt kiếp nên bị khiếm khuyết. Còn Ma La Thập lấy từ tầng hư không thứ năm là Tiên vực hoàn chỉnh.
Đám cường giả ra tay, phớt lờ Tiên vực hoàn chỉnh, tấn công Huyền Thiên Tiên vực. Mục đích của bọn họ không phải giành Tiên vực trong Huyền Châu mà buộc Giang Nam trong Huyền Thiên Tiên vực ra tay, kiểm tra xem là người thật hay giả.
Trong Huyền Thiên Tiên vực, Giang Nam ngồi xếp bằng không nhúc nhích, mặc kệ bàn tay to thò vào Huyền Thiên Tiên vực. Bàn tay kia càng lúc càng lớn, không gian vô tận trong Huyền Thiên Tiên vực bị tóm gọn trong bàn tay.
Càn Khôn lão tổ ở bên cạnh Giang Nam lạnh nhạt nói:
– La Hầu La, ngươi hãy đối phó người này.
Mắt La Hầu La lóe tia sáng, phân vân do dự không biết Giang Nam trước mắt có phải người thật không. La Hầu La nghe Càn Khôn lão tổ ra lệnh, không dám làm trái, lấy Hỗn Độn tiên kiếm la ỏa ngoài.
La Hầu La thầm nghĩ:
– Quần hùng đến thăm dò chắc chắn sẽ không dễ bỏ qua, trước mắt đã xuất hiện bốn Đạo Quân chuyển thế. Dù ta chặn được người này thì sẽ có Đạo Quân chuyển thế khác hành động. Thôi ta cứ đi qua cho có, không dốc hết sức.
La Hầu La lao ra ngăn kẻ tấn công.
Càn Khôn lão tổ nhíu mày, ngày càng nhiều cường giả nghi ngờ Giang Nam làp hân thân tọa trấn Huyền Châu, làm gã nhức đầu.
– Giáo chủ, bây giờ Huyền Châu ta có bao nhiêu người ngăn được tồn tại Thiên Quân đều đã xuất chiến, nếu có thêm người đến nữa đành sử dụng Đại La Thiên quân.
Càn Khôn lão tổ nhìn Giang Nam:
– Nếu Đại La Thiên quân đi ra, thêm một người nữa thì đành để phân thân của giáo chủ ra tay. Khi đó sẽ bị người ta biết rõ Huyền Châu, đẳng cấp Thiên Quân sẽ tranh cướp chí bảo tiên đạo.
Càn Khôn lão tổ chưa nói xong người thứ năm rốt cuộc xuất hiện công kích Huyền Thiên Tiên vực.
– Quân sư không cần lo.
Phân thân nguyên thủy chi khí Giang Nam ngước nhìn hư không, mỉm cười nói:
– Để bọn họ gây sự đi, người ngang bằng nửa nguyên thủy chi khí ta hiếm có trên đời.
Tim Càn Khôn lão tổ rung động nhìn Giang Nam từ trên xuống dưới, cười to bảo:
– Khí vận của giáo chủ còn, không biết giáo chủ có muốn chơi vố lớn không?
Mắt Giang Nam tiên đạo sáng rực hỏi:
– Lớn cỡ nào?
– Lớn hù chết người, giúp giáo chủ tăng thêm một phần cơ hội sống.
Càn Khôn lão tổ cao giọng quát:
– Đại La Thiên quân ở đâu?
Tịch Ứng Tình, Hoa Trấn Nguyên, Thiếu Hư, Hạo Thiếu Quân, Lạc Hoa Âm, Ma La Thập, đám cường giả dẫn Đại La Thiên quân lao ra nghênh chiến Đạo Quân chuyển thế thứ năm tấn công.
Càn Khôn lão tổ nhìn Giang Nam, nói:
– Giáo chủ nhẫn nại mười ngày, trong lúc này giáo chủ phái người đi cầu viện khắp nơi. Mười ngày sau cường giả kéo đến, sẽ không chỉ là thăm dò.
Càn Khôn lão tổ dùng thần thức truyền âm cho Giang Nam, nói hết kế sách.
Vẻ mặt Giang Nam hơi thay đổi, nói:
– Cường giả trong Tiên giới kéo đến thì phân thân ta đây không gạt được mười ngày.
– Bảy, tám ngày cũng được.
Càn Khôn lão tổ cười tủm tỉm:
– Giáo chủ hãy làm giống một chút mới dụ cá lớn đến, có nhiều cá mắc câu hơn.
Giang Nam khẽ thở dài:
– Ta chỉ muốn hố vài người lập uy, quân sư lại muốn ta trở thành công địch toàn thiên hạ.
Giang Nam kêu Tịch Trọng, Linh Bảo Đạo Chủ đến, nói:
– Tử Quy, Ấu Nương, hãy phái người đi mời Vạn Chú Đạo Quân, Mông Tốn thái tử, Huyền Đô Thiên Quân, Càn Nguyên Tiên Đế đến trợ trận.
Hư không lại chấn động, có thêm một Đạo Quân chuyển thế giết tới.
Sức chiến đấu của Huyền Châu rất kinh người, năm Đạo Quân chuyển thế ra tay nhưng đều bị ngăn lại. Rốt cuộc Đạo Quân chuyển thế phải chính thức nhìn thẳn vào lực lượng Huyền Châu.