Thực lực Nhiếp Vân giả trước mắt chỉ là nửa bước chúa tể tiểu tam trọng nhưng trên thực tế đã sớm lĩnh ngộ hai ngàn chín trăm chín mươi chín đầu đại đạo, lúc này đột nhiên thôn phệ ngụy bổn nguyên đại đạo, khẳng định như hổ thêm cánh, hắn sẽ thành tựu chúa tể.
Gia hỏa này phát rồ rồi, hắn trở thành chúa tể thì bọn họ khó sống nổi.
Đám người Đoạn Diệc khẩn trương, quay đầu nhìn về phía Nhiếp Vân, nhìn thấy hắn không có khẩn trương, trong mắt còn mang theo thương cảm giống như nhìn người chết.
– Các ngươi chờ chết đi…
Sắc mặt Nhiếp Vân giả biến thành điên cuồng, hắn đang gào thét liền biến sắc.
– Ngươi động tay chân gì? Ngụy bổn nguyên đại đạo này không đúng…
Rống xong, một đạo hắc khí bao phủ gương mặt Nhiếp Vân giả, thân thể hắn không ngừng run rẩy sau đó phun ra từng ngụm máu đen, vẻ mặt điên cuồng đáng sợ.
– Gian lận? Không cần ta làm, linh hồn Đan Thần chúa tể thần phục xác ướp cổ, ngụy bổn nguyên đại đạo cũng bị ăn mòn triệt để và biến thành khôi lỗi của xác ướp cổ, nó như độc dược, ngươi thôn phệ ngụy bổn nguyên đại đạo của hắn cũng bị độc hại, làm sao có thể sống sót!
Nhiếp Vân lạnh lùng lên tiếng.
– Không… Không có khả năng… Làm sao ngươi biết chuyện này, mà… Ta không biết…
Nhiếp Vân giả không thể tin được.
Nếu như đối phương sớm biết chuyện này thì hắn cũng có được trí nhớ, làm sao hắn không biết?
– Nói thật, ta cũng vừa biết rõ, nạp vật thế giới đạt tới trạng thái ổn định của chí tôn cho nên ta càng hiểu rõ hơn về ngụy bổn nguyên đại đạo, thậm chí… Ta có thể phục chế ngụy bổn nguyên đại đạo!
– Cho nên biết rõ ngụy bổn nguyên đại đạo của Đan Thần chúa tể… Căn bản không thể thôn phệ, ai thôn phệ thì kẻ đó chết!
Nhiếp Vân thản nhiên nói.
Nạp vật thế giới triệt để ổn định đã giúp hắn có năng lực phục chế chúa tể thần binh, thậm chí có thể tùy ý phục chế ngụy bổn nguyên đại đạo.
Một chí tôn vực có thể sinh ra chín đạo ngụy bổn nguyên đại đạo, tạo nên chín vị chúa tể, nạp vật thế giới của Nhiếp Vân sau khi triệt để ổn định đã có thể phục chế ngụy chí tôn đại đạo, sinh ra ngụy bổn nguyên đại đạo mới là lợi hại nhất.
Những chuyện này Nhiếp Vân ổn định nạp vật thế giới mới biết được, trước kia không rõ lắm cho nên Nhiếp Vân trước mắt có tất cả trí nhớ của hắn khi đi vào hư không giới cũng không biết được.
– Đáng giận ah… Ta không cam lòng!
Cảm nhận được sinh cơ dần dần tiêu tán, trong mắt Nhiếp Vân giả không cam lòng, hắn gào thét điên cuồng, toàn thân không ngừng giãy dụa, hắn càng giãy dụa tốc độ thối rửa càng nhanh, lúc này toàn thân biến thành màu đen, lực lượng toàn thân không ngừng tán dật ra chung quanh, rốt cuộc không cách nào ngăn chặn.
– Cứu đám người Phù Ám Triều, tìm kiếp trước của các ngươi.
Không để ý tới gia hỏa này kêu thảm thiết, Nhiếp Vân phân phó Đoạn Diệc, Linh Tú Đại Đế.
– Vâng!
Đám người Đoạn Diệc không nghĩ tới Nhiếp Vân giả lại tử vong như thế, tất cả đều lắc đầu, cứu đám người Phù Ám Triều và bay vào trong cung điện.
– Chủ nhân!
Đám người Phù Ám Triều thoát khỏi cột đá liền tới trước mặt Nhiếp Vân.
– Thực lực các ngươi… Quả nhiên cường đại không ít!
Ngẩng đầu nhìn sang, đám người Phù Ám Triều vẫn bị áp chế như cũ nên không thể khôi phục thực lực chúa tể, khí tức toàn thân no đủ và mạnh hơn năm trăm đại đạo rát nhiều, thực lực đã đạt tới một ngàn đầu đại đạo.
Thực lực bị áp chế còn có thể tấn chức, chỉ sợ có quan hệ rất lớn với kiếp trước của bọn họ tử vong.
Xì xì xì xì…
Không qua bao lâu Nhiếp Vân giả đã bị ngụy bổn nguyên đại đạo ăn mòn tất cả lực lượng và đoạn tuyệt hô hấp.
Những xác ướp cổ kia có thực lực chúa tể làm Nhiếp Vân kiêng kị, càng không cần nói tới nửa bước chúa tể, mặc dù thực lực Nhiếp Vân bất phàm nhưng không thể đối kháng nổi.