– Thúc định đi đâu ???
Thiên Vũ ngạc nhiên hỏi .
– Lôi Phạt sắp giáng xuống rồi ta không đi tìm nơi tốt để lãnh trọn thì cái đám kia cũng bị liên lụy cả thôi ta thì chịu được còn bọn chúng thì không .
– Cái này cháu biết sức ảnh hưởng của Lôi Phạt là rất lớn đủ san bằng cả một cường thế kinh thành hơn nữa phạm vi toàn bộ 500 dặm cũng đồng loạt bị ảnh hưởng theo .
– Sức mạnh lớn như vậy sao thúc thúc của huynh chịu được ?
Tuyết Băng hỏi .
– Thúc ấy có sức mạnh riêng biệt khác hoàn toàn so với đa số Thú ở đây cho nên không bị ảnh hưởng gì đến bản thân mình đâu !
– Coi ta là Thượng hay là Hạ đấy tiểu tử thối ???
– BÙM !!!
– Tên ngu xuẩn nào gây tiếng nổ lớn vậy ???
Phía bên dưới kia ác chiến vẫn tiếp tục diễn ra ,
– Xạt…….!
– Khụ !
– Hưng lão ???
– Sao càng đánh thì nó càng mạnh hơn trước khi đánh vậy ???
– Vút !
– Keeng !
– Thực lực Nguyên Kiếm sao lại yếu quá vậy ??? Hay là ngươi chăm chăm nâng cao tu vi thay vì tôi luyện gân cốt cũng như gốc rễ bản thân ???
– Xoẹt !
– Công phu lão cả đời khắc khổ tu luyện đâu thể để một con nghiệt súc như ngươi so sánh được !
– Vậy tung chiêu mạnh nhất của ngươi ra cho ta xem đi !??
– Được lắm lão phu thành toàn cho ngươi !
– Bộp !
– Tam Kiếm trận – Tôn Chỉ Hành Yêu !
– Ầm !
Mặt đất đột nhiên rung chuyển dữ dội dần dần hình thành nên 3 thanh cự thạch kiếm đồng loạt tấn công về phía của Huyết Sư .
– Chết đi !
– Ngươi học đâu cái trò con nít đi đấu với ta vậy lão già ???
– GRÀO………!
– Đùng !
Chỉ một tiếng gầm kiếm trận mà Hưng lão bày ra liền vỡ nát .
– Kiếm trận của ta !???
– Chút trò đó ta cũng biết có muốn nếm thử trận pháp đó không ???
– Ngươi là Quỷ thú sao có thể sử dụng Kiếm trận như bọn ta được ???
– Đâu nhất thiết phải là ta sử dụng chứ !
– !!!!???
– Nhìn kìa ! Kiếm trận đó…….!!???
– Tinh Hầu vốn có suy nghĩ độc lập không khác con người các ngươi là bao chỉ vài lần là tự thực hiện được vừa hay áp dụng vào thực chiến luôn cho các ngươi mơ mang tầm mắt .
– Cho bọn mở rộng tầm mắt sức mạnh mà bọn chúng khổ tâm tu luyện đối với chúng ta chỉ là một trò chơi không hơn không kém !
– ĐÙNG !
– Không ngờ thúc còn dùng cả chiêu trò này nữa đấy đúng là cao tay !
– Đương nhiên rồi ! Nhưng mà đánh với đám người đó đáng lý phải xong rồi chứ hay là đám ngu xuẩn này lại chơi đùa vậy ?
Sắc mặt Phụng Kê đột nhiên biến sắc rồi đứng dậy bước ra bên ngoài rồi đứng nhìn toàn bộ cục diện cuộc chiến .
– Ta bảo các ngươi xử lý mớ hỗn độn này chứ ta không có bảo các ngươi chơi . Các ngươi phớt lờ lời ta nói ngay từ đầu sao ?
Nguyên một đám Thú phía bên dưới chỉ nghe thấy giọng của Phụng Kê đã cảm thấy sợ hãi run cầm cập còn hai tên đầu lĩnh kia cung kính hành lễ .
– Chủ nhân ! ( đồng thanh )
– Là bọn chúng nhất quyết khăng khăng muốn gặp bọn chúng không những không biết điều còn muốn tuyên chiến nữa !
– Là thật sao ?
– Đúng là như vậy !
– Vụt !
– Cho các ngươi 3 chiêu gây một chút thương tích lên người ta nếu không làm được thì vĩnh viễn nằm lại đây đi đây là đặc ân ta tặng cho các người đấy đừng khiến ta thất vọng .
– Ngươi mang Cửu Mạch trong người sánh ngang Phụng Đế rồi ngay cái việc gây chút thương tích cho ngươi đã là điều không tưởng rồi còn làm khó bọn ta ???
– Phập !
– Chỉ……. chỉ một chiếc lông vũ đã giết chết hắn ta ?
– Ta không nhắc lại lần nữa đâu .
Sát khí lạnh đến mức hơi thở cũng có thể hóa thành khói tan vào không trung .
– Chủ nhân thật sự nổi giận rồi ? Chúng ta có nên làm điều gì đó không ???
– Không cần thiết đâu ! Chủ nhân tự có dự tính của mình chúng ta chỉ cần xử lý đám kia là được .
Đương lúc cả đám rơi vào ngưỡng cửa tử thì bất ngờ một thứ gì đó bay lướt qua bay thẳng đến chỗ Phụng Kê .
– Viu…….!
– Là ai ra tay vậy ???
– Chờ chút đã hình như hắn ta bị thương rồi kìa !
– Grừ…….!!!
– Nguy to rồi !!! Chủ nhân luôn nâng niu chăm sóc bộ lông vũ của mình nay lại bị tổn hại tên ngu xuẩn này gây ra chuyện tày đình vậy ???
Cả đám Thú run rẩy chạy tán loạn thì mọi ánh nhìn đổ dồn về phía đó .
– A , ta……. lỡ tay !
– Giết chết hai tên đó cho ta !