Mọi người lòng máy động. Những người có mặt đều có liên quan đến Giang Nam. Giang Tuyết là tỷ tỷ của Giang Nam. Thị Hiên Vi là phu nhân của Giang Nam. Hồng Đạo Nhân, Quân Đạo Nhân là nhi tử của Giang Nam. Tịch Ứng Tình là đại ca kết nghĩa của Giang Nam. Thiếu Hư là bằng hữu thân thiết của Giang Nam. Bỉ Ngạn nương nương và Giang Nam có duyên nửa sư phụ.
Kế Đô ma tổ và La Hầu La cũng có quan hệ khá sâu với Giang Nam. Đạo Vương Tiên Quân, Linh Lung Tiên Quân, Ma Thiên Tiên Quân, Tử Tiêu Tiên Quân đều là bằng hữu của Giang Nam. Giang Tuyết, Thị Hiên Vi, Hồng Đạo Nhân, Quân Đạo Nhân có khả năng lấy được pháp bảo nhất.
– Nếu vậy xin Tiên Ông chỉ điểm dụ pháp bảo này ra!
Hồng Đạo Nhân, Quân Đạo Nhân tự cắt cổ tay.
Biểu tình Nam Quách Tiên Ông căng thẳng nói:
– Giáo chủ nhìn thấu bài bố, kế hoạch của Đế và Tôn. Bây giờ giáo chủ không có cơ duyên lấy báu vật này, tuy máu của hắn có thể dụ chí bảo đó ra nhưng các người có duyên phận lấy báu vật đó không thì ta không chắc. Lên!
Nam Quách Tiên Ông vươn tay chỉ, tinh huyết hai Đạo Tổ bay ra biến thành hai con chim đỏ giương cánh bay lượn trong không trung, chớp mắt bay xa mấy trăm vạn dặm.
Nam Quách Tiên Ông vội vàng chạy theo hai con chim đỏ. Đám người Hồng Đạo Nhân, Quân Đạo Nhân đuổi theo sau. Hai con chim đỏ đập cánh bay qua dãy núi, sông lớn, biển cả.
Mọi người theo đuổi không bỏ, không lâu sau hai con chim đỏ khép cánh, từ không trung rơi xuống nhanh như mũi kiếm. Vang hai tiếng nổ, hai con chim đỏ nổ tung thành huyết vụ bao phủ hư không.
Mọi người nhìn chằm chằm, hư không càng lúc càng rõ ràng, một pháp bảo dần hiện hình trong không trung.
Pháp bảo vốn núp trong hư không, chẳng ai phát hiện ra nó. Nhưng bây giờ pháp bảo bị máu của Hồng Đạo Nhân, Quân Đạo Nhân nhuộm đỏ, lộ ra ngoài.
Pháp bảo hiện hình không đơn giản, thần hà đầy trời, tiên quang bắn thẳng tầng mây, các loại đại đạo kêu ầm vang. Các đại đạo hiện ra, có tiên đạo nhẹ nhàng, có thần đạo trung chính, có Cổ Thần dày nặng, có chú đạo quỷ bí, có ma đạo bá đạo, có yêu đạo tà, có thần đạo tiền sử sâu xa.
Trên bầu trời lại chấn động, uy lực pháp bảo kia chấn động mãnh liệt hơn, khung trời nứt vỡ.
– Đó là pháp bảo gì? Khác hẳn với pháp bảo lần trước ban cho giáo chủ.
Mọi người nhìn sang. Các loại ánh sáng tỏa ra, khó thể nhìn thấu pháp bảo bao phủ trong các ánh sáng và đại đạo có hình dạng gì.
Uy lực pháp bảo quá kinh khủng, đẳng cấp như bọn họ cũng khó nhìn thấu hình dạng của nó.
– Mau dùng huyết mạch cảm ứng duyên phận của giáo chủ!
Nam Quách Tiên Ông thúc giục:
– Những cường giả khác đã chú ý nơi này, sắp chạy tới!
Tim mọi người đập nhanh. Hồng Đạo Nhân, Quân Đạo Nhân, Giang Tuyết, Thị Hiên Vi, Tịch Ứng Tình, cả đám cảm ứng, tranh thủ liên kết với pháp bảo.
Pháp bảo phát ra tiếng rung rinh, vô số đại đạo bay lên trời đan xen thành hình dạng hỗn nguyên châu. Lại có thần quang năm màu bay ra biến thành sen năm sắc. Lại có kim long bay ra từ các huyền quang, như ẩn như hiện. Loáng thoáng có cánh cửa to đứng thẳng trong các màu ánh sáng.
Vị trí đại đạo đan xen có một cây thương to như cây cột,quan tài màu đen lơ lửng, thần đăng âm u giấu ở chỗ sâu nhất, tán cây linh căn rậm rạp xanh um.
Tiếng chuông du dương vang lên, một tiếng trống vỗ trầm đục như tận thế kiếp âm. Lại có bảo đỉnh bốn chân nằm ngay giữa mây mù dâng lên hà quang, có bảo tháp khổng lồ hùng vĩ ẩn hiện.
Tình hình rầm rộ kinh động mọi người, phương xa có cường giả phát ra khí thế kinh khủng như vực sâu lao nhanh tới.
– Không cảm ứng được!
Đám người Tử Tiêu Tiên Quân, Linh Lung Tiên Quân, Ma Thiên Tiên Quân, Đạo Vương Tiên Quân từ bỏ trước, bọn họ không thể kết nối với báu vật này.
Tịch Ứng Tình, Thiếu Hư, Bỉ Ngạn nương nương thử giây lát rồi lắc đầu.
Thị Hiên Vi nhíu mày nói:
– Lạ lùng, ta cũng không cảm ứng được chút gì. Tỷ tỷ thì sao?
Thị Hiên Vi nhìn hướng Giang Tuyết.
Giang Tuyết lắc đầu trả lời:
– Ta không thể cảm ứng với pháp bảo, bây giờ đành trông chờ vào mấy vị Đạo Tổ.