Thư yêu cho Giang Nam có thu hoạch lớn, làm hắn cảm thán kho sách Đạo Quân điện cất chứa phong phú.
Giang Nam ặp lại hành động, nhiều lần lao vào hành lang dài đánh lén, tù binh mấy quyển thư yêu đi ra nghien cứu. Không lâu sau thư yêu trong hành lang dài biến mất sạch, không phải bị Giang Nam bắt nhốt. Khi Giang Nam bắt chúng nó đọc xong sẽ trả thư yêu lại, nguyên nhân chủ yếu là những thư yêu bị hắn bắt sẽ gào thét rầm trời, cực kỳ thê thảm. Các thư yêu khác bị hù sợ chạy vào trong thư các trốn.
Giang Nam xem hơn mười quyển sách, ghi chép cảm ngộ đại đạo các thời đại sa môn, chú, thánh, bảo, thiên, yêu, quỷ. Có mấy quyển sách lặp lại, vài cuốn ghi đại đạo cùng một thời đại nhưng trình bày lý niệm khác nhau, chắc là sách của Đạo Quân khác, hiểu biết về đại đạo cũng chênh lệch.
Giang Nam khép lại quyển sách cuối cùng, mặc kệ thư yêu gào thét, hắn ném sách trở vào hành lang dài.
Giang Nam nhíu mày nói:
– Xem chữ viết trên sách đa số do hai người viết, một nam một nữ. Hai người này ghi lại tất cả điển tịch trong thư các, không biết họ là ai, hình như so tài với nhau.
Giang Nam so sánh cảm ngộ đại đạo cùng một thời đại ghi trong hai quyển sách, phát hiện một điều, dường như nam nhân và nữ nhân âm thầm so tài, so xem mình và đối phương ai cảm ngộ sâu sắc hơn.
– Tồn tại trong Đạo Quân điện mà cũng cạnh tranh lẫn nhau? Ta cứ tưởng những Đạo Quân tọa quan đã biến thành khúc gõ.
Giang Nam không đồng ý với cái kiểu Đạo Quân Đạo Quân điện tọa quan, ngồi lì một chỗ không đi đâu cảm ngộ tận cùng đại đạo, ngồi lâu mấy ức năm, mấy trăm ức năm sẽ làm mình ngày càng cứng ngắc, tư duy bị đặt trong khuôn khổ.
Chỉ có cạnh tranh mới tiến bộ.
Giang Nam đứng dậy đi vào hành lang dài, dọc theo hành lang bước tới thư các nằm ở cuối hành lang.
Giang Nam thầm nghĩ:
– Không biết trong thư các có sách gì khác không?
Giang Nam chưa đến gần chợt nghe trong thư các rất ồn ào. Tiếng nổ thần thông va chạm, đại đạo đánh nhau, đạo âm liên tục vang lên. Giang Nam bước qua cánh cửa, đứng ngây như phỗng.
Mấy trăm quyển thư yêu trong thư các chia ba phe hợp thành đại quân cuốn sách. Ba đại quân đấu tranh sát phạt, công kích lẫn nhau, hỗn chiến tam quốc.
Rào rào! Rào rào!
Sách lật, từng trang mở ra, dao động ngang ngửa Thiên Quân bộc phát. Trong thư các nổ ầm ầm, nghiêng trời lệch đất.
Có thần thông thư yêu biến thành đao thương kiếm kích búa rìu câu xoa chém đối thủ. Có thần thông thư yêu biến thành trời sáng trăng tỏ, ngân hà tinh hệ xoay vòng. Có thư yêu như lão phật ngồi xếp bằng, dùng thân chặn vạn pháp, vạn pháp không xâm.
Có thư yêu giở trang sách là dòng sông đại đạo tuôn ra gột rửa hết thảy.
Có thư yêu như đại đế tồn tại vĩnh hằng, khí thế kinh người, tiếu ngạo đám sách, bộ dáng bệ vệ.
Gần trước mắt Giang Nam có một quyển sách yêu phun hỏa, lửa bốc tận trời đốt thư yêu khác, hưng phấn hét lên:
– Đốt chết dị giáo đồ!
Giang Nam trố mắt líu lưỡi xem, nói không ra lời.
Sách ba phe do ba người viết, bởi vì lý niệm khác nhau nên thành ba phe phái công kích đánh túi bụi.
Đột nhiên tất cả thư yêu ngừng lại, nhìn hướng Giang Nam.
Giang Nam vẫy tay, cười tủm tỉm:
– Xin chào, các ngươi cứ tiếp tục, ta đến đọc sách.
Thư yêu cách Giang Nam gần nhất hét to một tiếng:
– Đốt chết dị giáo đồ!
Thư yêu trong thư các bạo động, kéo nhau bay tới, thần thông dẳng cấp Thiên Quân đổ ập xuống người Giang Nam.
Thoáng chốc mấy trăm thần thông khủng bố như Thiên Quân bộc phát trong thư các, Giang Nam nhìn rợn tóc gáy.
Giang Nam hú dài:
– Nguyên Thủy Đại La Thiên!
Giang Nam thi triển Đại La Thiên, thân biến thành Nguyên Thủy Thần Quân đứng trong Đại La Thiên. Vô số điện vũ triều đình cao ngất, trời trăng treo cao, dị tượng tiên thiên pháp bảo, linh bảo phóng lên cao cứng rắn đỡ thần thông đám thư yêu công kích.
Ngay sau đó, Nguyên Thủy Đại La Thiên rách rưới chở Giang Nam bầm dập té ra ngoài thư các.
Đám thư yêu la hét:
– Đánh chết hắn!
Đám thư yêu oanh tạc, các thần thông bộc phát công kích Giang Nam.
– Đánh chết dị giáo đồ!
Các thư yêu hưng phấn, vốn chúng nó chia ba phe công kích nhau bây giờ đoàn kết lại cùng tấn công Giang Nam.