“Cái này…”
Sắc mặt Lâm Hiên càng lúc càng khó coi.
“Đạo hữu làm như vậy thật không sáng suốt chút nào, chi bằng chúng ta bắt tay giảng hòa, chỉ cần ngươi buông tha cho hồn phách của lão phu, ta cam đoan sau này tuyệt đối sẽ không tìm ngươi báo thù.”
Lâm Hiên nhíu mày suy tư, trong mắt tràn đầy vẻ tranh đấu, thật khó có thể lựa chọn.
Băng lão Yêu không nói thêm lời nào. Cái gì nên nói đều đã nói rồi, tiếp tục thúc dục thì có khi lại biến khéo thành vụng. Hăng quá hóa dở chính là đạo lý này, cho nên hắn lựa chọn im lặng đợi Lâm Hiên quyết định.
Sau chừng hơn mười tức công phu, trong mắt Lâm Hiên bỗng hiện lên lệ mang, dường như hắn đã đưa ra được quyết định. Chỉ thấy tay phải nâng lên, một ngón tay không nhanh không chậm hướng phía trước điểm xuống, theo động tác của hắn, một tiếng ‘xoạt’ nhẹ nhàng vang lên. Màn sáng xa xa bỗng bị xé ra một khe hở có đường kính chừng mười trượng khiến Thiên Địa nguyên khí bên ngoài chen chúc nhau tràn vào.
“Được rồi, ngươi có thể rời đi.”
Trong thanh âm của Lâm Hiên mang theo vẻ bất đắc dĩ cùng không cam lòng.
“Hắc hắc, đạo hữu lựa chọn như vậy là vô cùng sáng suốt, sau này chúng ta sẽ còn gặp lại.”
Băng lão Yêu vô cùng mừng rỡ, chỉ thấy từ trong băng nguyên ào ào phun ra một cỗ hắc khí hướng đến chính giữa ngưng tụ lại, một con quái vật dài cỡ vài tấc nhanh chóng hiện ra trước mắt.
“Ồ! Đây là…” Đả tự: Tudu – Truyện FULL
Ánh mắt Lâm Hiên hiện lên vẻ kinh ngạc, con quái vật trước mắt có vài phần giống Rồng, nhưng nhìn kỹ lại thì vẫn có chút khác biệt.
Giao!
Thì ra bản thể của Huyền Băng lão tổ là một đầu Giao Long.
Sau khi ngưng tụ, dường như không muốn trì hoãn chút nào, toàn thân nó nổi lên linh mang rồi hướng khe hở lao tới. Một bên phi độn, một bên suy nghĩ sau khi thoát khỏi nơi này phải làm thế nào để trả mối hận này với Lâm Hiên.
Nhưng khi vừa tiếp cận khe hở thì bỗng nhiên dị biến nổi lên, chỉ thấy linh quang tách ra, khe hở kia hướng đến chính giữa hợp lại, đồng thời không gian chấn động mãnh liệt, một chiếc móng vuốt màu xanh đột nhiên xuất hiện rồi nhanh như chớp hướng phía dưới chộp xuống.
Biến hóa quá đột ngột khiến Giao Hồn kia muốn tránh cũng không được, trong chớp mắt đã bị móng vuốt kia chộp trúng.
Hắn đương nhiên không cam lòng bó tay chịu trói, liều mạng giãy dụa muốn thoát ra nhưng chẳng có chút tác dụng nào. Tiếng gầm giận dữ vang lên: “Lâm tiểu tử, ngươi dám bội ước như vậy, không sợ Huyền Băng lão tổ tới tìm ngươi tính sổ hay sao?”
“Huyền Băng lão tổ?”
Lâm Hiên nở nụ cười: “Chân nhân trước mặt không nói láo, các hạ không nên ở chỗ này giở trò cáo mượn oai hùm. Ngươi xác thực là hóa thân của Huyền Băng lão tổ, nhưng trí nhớ tình cảm hiện giờ đã khác xa bản thế rồi, cho dù nói rằng ngươi phản bội hắn cũng không sai, chẳng lẽ Huyền Băng lão tổ sẽ vì ngươi mà xuất đầu sao?”
Trong mắt Giao Hồn lập tức hiện lên vẻ sợ hãi…Tiểu tử này biết hết mọi chuyện rồi.
“Vậy thì đã sao, bất kể thế nào ta cũng là hóa thân của Huyền Băng lão tổ, tục ngữ có câu ‘đánh chó phải ngó mặt chủ’, nếu ngươi giết ta thì vô luận thế nào lão tổ cũng không buông tha cho ngươi.”
“Thì sao?”
Lâm Hiên nở nụ cười, cũng không có hứng thú ở đây nói chuyện phiếm với hắn, tay áo phất lên, một đạo pháp quyết theo ngón tay kích xạ bắn ra. Quái thủ kia lập tức trở nên mơ hồ rồi biến thành những sợi tơ màu xanh cuốn chặt lấy Giao Hồn, khiến hắn không mảy may cử động được chút nào.
Sau đó Lâm Hiên thò tay vỗ xuống, một cái bình ngọc từ bên hông bay vút tới, nắp bình mở ra, một cỗ cuồng phong nổi lên cuốn lấy Yêu hồn đã không có chút phản kháng nào rồi hút vào trong. Tiếp đó Lâm Hiên đậy nắp bình rồi tiện tay đánh ra vài đạo cấm chế phù lục ở phía trên.
“Tên ngu xuẩn, ngươi xem Lâm mỗ là tiểu hài tử lên ba sao? đã đem nhục thể phá hủy, còn không trảm thảo trừ căn, chẳng lẽ thả cho ngươi về tính kế báo thù hay sao?”
Khóe miệng Lâm Hiên lộ ra vẻ chê cười, binh bất yếm trá ( chiến đấu không ngại dùng thủ đoạn) chính là đạo lý này. Dùng mưu kế với mình, chính là tự lấy đá nện vào chân mà thôi.
Đương nhiên, lời của đối phương cũng không hoàn toàn chỉ là uy hiếp, mặc dù khối hóa thân này đã phản bội bản thể nhưng tôn nghiêm của cường giả Độ Kiếp kỳ cũng không để cho kẻ khác tùy ý mạo phạm, Huyền Băng lão tổ vẫn có khả năng tìm đến mình gây phiền toái.