Giọng nói này vang lên đã đánh bay ảo tưởng của tất cả mọi người.
Đúng vậy, chỉ riêng tên họ Dũ trong đám cường đạo đó đã có thực lực Phú Thần đỉnh phong rồi, Đảo Quang Minh dựa vào cái gì có thể nói khiến những cường đạo này quy thuận?
Anh cho rắng anh là Hoành Sơn Thất Thái Bảo sao? Không, anh không cần phải là Hoành Sơn Thất Thái Bảo, chỉ cần Đảo Quang Minh này có một Chí Tôn, mới có thể khiến những người này ngoan ngoãn quy thuận. Nhưng Chí Tôn khác với Phú Thần đỉnh phong, một người gắng sức cả đời, trải qua sự nỗ lực, rất có khả năng bước vào được Phú Thần đỉnh phong, nhưng tiến vào Khống Linh, bước vào cảnh giới Chí Tôn cũng không phải chỉ dựa vào nỗ lực là được.
Chí Tôn, nào có dễ chơi như vậy chứ?
“Được rồi, đừng nghĩ nhiều như vậy nữa, nếu đã quyết định rồi thì cứ ra tay đi, điều động tất cả mọi người, lùng bắt toàn bộ bạch khấu, chỉ cần là người có hiềm nghi, cho dù có thân phận gì cũng bắt hết lại, mục đích chính là ép người của Đảo Quang Minh ra mặt. Không phải bọn họ rất huênh hoang hay.
sao, vậy để chúng ta xem thử, hôm nay cậu ta còn có thể có dũng khí như ngày hôm qua được không, thuận tiện nói tin tức này với bên trên, có thể sẽ cần mấy cao thủ chỉ viện, một khi ra tay, nhất định phải bao vây tiêu trù Ba học viện lớn trải qua buổi bàn bạc cả một đêm, đạt thành sự thống nhất, chọn ra tay trước.
“Được, cứ quyết định như vậy đi, các bên trở về chuẩn bị một chút, tan họp!”
Người chủ trì buổi họp lên tiếng, hai chữ tan họp vừa nói ra, cửa lớn của phòng họp đã bị người đẩy ra từ bên ngoài, một người đàn ông trung niên mặc trang phục của học viện, chạy vào trong với vẻ mặt sốt ruột.
“Thầy Vũ, đã xảy ra chuyện gì sao? Hấp ta hấp tấp như vậy!” Một cấp cao của học viện mở miệng với vẻ hơi bất mãn.
Thầy Vũ mở miệng thở dốc: “Vừa rồi nhận được tin tức, những cường đạo ngoài thành đó, lấy họ Dũ kia làm đầu, tất cả đều đã quy thuận Đảo Quang Minh cả rồi!”
“Cái gì?”
Lời nói của thầy Vũ đã dẫn đến một trận xôn xao trong sảnh họp.