Câu nói này khiến cho những người trong Hoàng tộc vừa định tỏ ý phản đối đều rụt cổ.
Ánh mắt Thượng Quan Nhu tràn trề thất vọng, không ngờ Thượng Quan Hoàng mới vừa qua đời đã có người nhảy ra tranh giành ngôi vị.
Trước đây, Thượng Quan Tử Chí mà muốn làm người thừa kế thì cô ta tuyệt đối không ngăn cản, nhưng giờ đã thấy rõ con người thật của ông ta, sao Thượng Quan Nhu có thể cho ông ta thực hiện được ý đồ dễ dàng thế được?
Thượng Quan Nhu lên tiếng: “Nếu tôi không muốn thì sao?”
Giọng của cô ta lạnh đến đỉnh điểm, tỏa ra hơi thở lạnh lẽo như một tảng băng nghìn năm, lạnh đến mức không ai có thể đến gần.
Đôi mắt đầy tơ máu của Thượng Quan Tử Chí nhìn chòng chọc vào Thượng Quan Nhu, nghiến răng nói: “Mày muốn làm trái với di chúc của tiên hoàng có phải không?”
Giọng Thượng Quan Nhu lạnh ngắt: “Nếu bác muốn nói vậy cũng chẳng sao. Không có sự đồng ý của tôi, liệu bác có còn thừa kế được Hoàng vị chăng?”
Thượng Quan Nhu của lúc này như nữ hoàng cao cao tại thượng, không ai dám mạo phạm.
Đồng thời, một luồng khí thế võ đạo đáng sợ từ từ tỏa ra từ cô ta.
“Thần Cảnh đỉnh phong!”
Có người trong Hoàng tộc cảm nhận được uy thế của Thượng Quan Nhu thì ngỡ ngàng.
Thượng Quan Tử Chí cũng ngây ngẩn: “Sao có thể?”
Trước đây không lâu, Thượng Quan Nhu mới chỉ là cao thủ Thần Cảnh trung kỳ, vừa đột phá tiến vào Thần Cảnh hậu kỳ bao lâu? Sao cảnh giới võ thuật lại bước vào Thần Cảnh đỉnh phong nhanh thế này?
Lúc này đây, khí thế của Thần Cảnh đỉnh phong tỏa ra từ Thượng Quan Nhu đã bao phủ toàn bộ Hoàng phủ họ Thượng Quan chỉ trong nháy mắt.
Ai nấy cũng đều bàng hoàng, Thượng Quan Tử Chí và Thượng Quan Tử Mặc thì thẫn thờ. Trước kia, Thượng Quan Hoàng đã nói rằng một khi Thượng Quan Nhu bước vào Thần Cảnh đỉnh phong thì cô ta sẽ được thừa kế Hoàng vị.