Hai người đứng trên lôi đài một hơi nửa canh giờ, làm mọi người xung quanh đều mờ mịt.
Đệ tử Huyễn tông còn được, dù sao bọn họ đã quen loại phương thức này, hơn nữa kết quả trận đấu cũng liên quan đến danh dự của Huyễn tông bọn họ, tự nhiên sẽ kiên nhẫn xem tiếp.
Về phần những người khác, đã sớm không có kiên nhẫn, có những người đã rời khỏi sân, có người thì sắp ngủ mất.
– Dường như Lâm Minh sắp không chống nổi.
Quyết đấu linh hồn lực và ảo thuật, người ngoài căn bản khó mà nhìn ra được là ai chiếm thượng phong, cũng không nhìn ra được so chiêu thế nào trong trận đấu, chỉ có thể nhìn biểu hiện bề ngoài của hai người mà phân biệt, hiện giờ tình huống của Bích Đình Hoa có vẻ tốt hơn Lâm Minh.
– Ừ, võ giả từ ba mươi sáu nước có thể tới mức này cũng đã thật khó tin. Có thể bức Bích sư huynh tới như vậy, thật là thiên tài. Nhưng cũng chỉ tới đây thôi, cuối cùng miễn cưỡng bảo vệ được thể diện Huyễn tông chúng ta.
Hai đệ tử Huyễn tông nói tới đây, thân tể Lâm Minh rõ ràng run lên một chút, còn Bích Đình Hoa thì sắc mặt tái nhợt như giấy trắng, nhưng vẫn còn miễn cưỡng đứng vững.
– Sắp thắng rồi.
– Kết thúc!
Các đệ tử Huyễn tông ở đây cuối cùng thở phào, tuy rằng chiến thắng khó khăn, còn mất mặt không ít, nhưng tốt xấu gì cũng là thắng.
Trận đấu linh hồn lực này, hoàn toàn là đấu sức chịu đựng và lực ý chí.
Lại thêm mấy chục nhịp thở, Lâm Minh quả thật là phải hao hết linh hồn lực. Nếu thật sự khô cạn linh hồn lực, như vậy Lâm Minh sẽ mất luôn cả năng lực khống chế chân nguyên, thua là chắc chắn.
“Xem ra thật sự phải dừng ở đây”.
Lâm Minh cảm thấy có chút đáng tiếc, hắn còn muốn kiên trì thêm một hồi, lĩnh ngộ thêm vài thứ. Hiện giờ xem ra, chỉ đành kết thúc quyết đấu linh hồn lực, quay sang dùng Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương đánh bại Bích Đình Hoa.
Ngay khi hắn cân nhắc rút lại linh hồn lực không còn mấy, đột nhiên có một cỗ năng lượng linh hồn vô cùng tinh khiết bùng lên từ tinh thần chi hải của Lâm Minh, làm tinh thần của hắn chấn động.
“Hả? Đây là?”.
Linh hồn lực tinh khiết như vậy, đột nhiên dũng mãnh trào ra từ tinh thần chi hải, dường như đã sớm chôn trong đó, chỉ chờ bị đào ra.
“Cái này hình như là… Ta nhớ ra rồi!”.
“Đây là lực lượng linh hồn ta hấp thu ở cửa Ngạ Quỷ trong Vu Thần tháp!”.
Trong lòng Lâm Minh bừng tỉnh, lúc trước khi Lâm Minh tiến vào thí luyện sinh tử Vu Thần tháp, một hơi xông qua bảy cửa!
Tầng thứ nhất Địa Ngục giới tăng cường lực khí huyết của võ giả, tầng thứ hai Ngạ Quỷ giới tăng cường lực lượng linh hồn, tầng thứ ba Sinh Súc giới tăng cường lực lượng thân thể, tầng thứ tư Vu Nô giới gia tăng lực phòng ngự thân thể, tầng thứ năm Phàm Nhân giới trực tiếp tăng tu vi võ giả, tầng thứ sáu Thần Sứ giới không có thưởng cho, tầng thứ bảy Vu Thần giới để Lâm Minh lĩnh ngộ Luân Hồi võ ý.
Ở tầng thứ hai Ngạ Quỷ giới, Lâm Minh dùng lôi đình lực đánh chết rất đông oán linh quỷ đói, còn có một con bách quỷ vương hình thái mỹ nữ. Những oán linh chết đi này đều biến thành linh hồn lực tinh thuần, tẩm bổ linh hồn của Lâm Minh.
Bởi vì linh hồn lực quá nhiều, tu vi Lâm Minh có hạn, chỉ hấp thu được một phần nhỏ, còn lại đều tồn trữ trong thân thể.
Bao gồm cả lực khí huyết hấp thu được khi giết Huyết Ma ở Địa Ngục giới, tạm thời được cất giữ. Hôm nay, cơ duyên trùng hợp, cỗ linh hồn lực này bị thức tỉnh, cuồn cuộn rót vào trong tinh thần chi hải, tẩm bổ lớn mạnh linh hồn của Lâm Minh.
Đương nhiên, tẩm bổ linh hồn không thể nào một lần là xong, mà là một quá trình dài dòng. Nhưng một khi bắt đầu sẽ không dừng lại, có thể nói trong một thời gian rất dài trong tương lai, dù Lâm Minh chỉ ăn uống ngủ nghỉ, linh hồn của hắn cũng sẽ không ngừng mạnh lên!
“Thật là chuyện mừng bất ngờ mà!”.
Ngẫu nhiên liên thông được lực lượng linh hồn tồn tại trong tinh thần chi hải, sắc mặt Lâm Minh hồng hào, vô cùng hưng phấn. Hiện giờ có Bích Đình Hoa “giúp đỡ” hắn hấp thu, hắn làm sao chịu bỏ qua cơ hội này, dưới linh hồn lực tinh thuần trợ giúp, công kích linh hồn của Lâm Minh càng thêm mạnh mẽ.
“Sao… Sao lại thế này, hắn còn có sức tiếp tục một đợt công kích mới?”.
Bích Đình Hoa sắp điên rồi, Lâm Minh tiêu hao linh hồn lực gấp ba lần hắn, nhưng đánh tới giờ vẫn còn sức phát động công kích mới, còn hắn đã tới mức giật gấu vá vai, không thể đón đỡ nổi nữa!
“Không thể nào! Cho dù là Huyễn Tiểu Điệp, cũng không biến thái như vậy!”.
Huyễn Tiểu Điệp là đệ tử thân truyền của tông chủ Huyễn tông, ở Thất Huyền cốc, Huyễn tông và Cầm tông đều chủ yếu là nữ đệ tử, ni thực lực, Huyễn Tiểu Điệp còn mạnh hơn Bích Đình Hoa nhiều lắm.
“Nhất định hắn đã tới cực hạn, đây là hồi quang phản chiếu!”.
Bích Đình Hoa khẳng định suy đoán của mình, vừa rồi Lâm Minh cũng đến cực hạn, hiện giờ đột ngột xuất hiện đợt công kích mới càng mạnh hơn, tám phần là dùng bí pháp có tác dụng phụ tới thân thể.
Phần lớn võ giả chuyên tu linh hồn lực đều sẽ biết vài loại bí pháp như thế, dùng để giữ mạng ở thời điểm mấu chốt.
Rất nhiều bí pháp dùng phương thức thôi miên bản thân kích hoạt tiềm lực linh hồn, linh hồn con người rất yếu ớt, một khi bị thương sẽ khó mà chữa trị được, cho nên quá nửa là loại bí pháp này sẽ có tác dụng phụ.
Huyễn tông Thất Huyền cốc, đương nhiên cũng có bí pháp như vậy, so sánh lại, bí pháp Huyễn tông coi như có tác dụng phụ rất nhỏ.
“Hừ! Ai không có bí pháp, ngươi dùng, ta không biết dùng ư!”.
Bích Đình Hoa cũng đánh tới đỏ mắt, vốn chỉ là luận võ, còn không phải liều mạng, hắn cũng không tới mức phải dùng bí pháp có tác dụng phụ. Nhưng mà trước đó hắn nói quá tự mãn, nếu thua, hắn tuyệt đối sẽ thành trò cười ở Thất Huyền cốc.
Nói tiếp, đội thứ nhất chỉ có ba ghế, Phương Khải biến thái như vậy, Bích Đình Hoa tự nhận không phải đối thủ. Tĩnh Thiền Ngọc, hắn cũng không có bao nhiêu nắm chắc, nếu còn thua Lâm Minh, vậy hắn thật nguy hiểm rồi.
Nếu là đệ tử xếp ba hạng đầu Huyễn tông, vậy mà không vào được đội hàng đầu, vậy thật là không còn mặt mũi gặp người.
Nghĩ tới đây, Bích Đình Hoa cắn răng, lão tử liều mạng với ngươi!
Huyết Tế Thôi Hồn đại pháp!