“Có thể, hy vọng cậu nói được làm được, bằng không… có lẽ tôi sẽ vứt cậu xuống giữa đường, không chừng nơi tôi vứt sẽ là nơi có một đàn tang thi, hoặc là núi sâu rừng già gì đó thì sao.”
Hắn liếc Khâu Thước một cái rồi lên xe.
Khâu Thước rùng mình một trận, mọi người đều lên xe hết, hắn khẽ cắn môi, cũng theo đi lên.
Chỉ là lần này đãi ngộ không được tốt như lần trước, vóc dáng của hắn bé, lại gầy, cho nên liền trực tiếp bị ép vào một bên.
Vân Phiếm Phiếm không rõ vì sao Lê Hi muốn đưa hắn đi theo, thế nhưng cô biết là Lê Hi làm vậy là có đạo lý của hắn.
Nếu như Lê Hi không trọng sinh, cô có lẽ còn sợ hắn bị lừa, hiện tại cô lại không sợ một chút nào.
Hiện tại chỉ có Lê Hi lừa Khâu Thước mà thôi.
Cúi đầu nhìn vòng tay, hoa văn màu đen lại biến mất đi không ít.
Nếu dựa theo tính cách của Lê Hi, có lẽ ngay từ ánh mắt đầu tiên khi gặp Khâu Thước, hắn sẽ trực tiếp chấm dứt cuộc đời của hắn ta. Lê Hi cũng không phải người nhân từ gì.
Thế nhưng hắn không làm vậy.
Cô đột nhiên nắm lấy tay Lê Hi.
Lê Hi cho rằng cô có chuyện, bèn quay lại nhìn.
Vân Phiếm Phiếm ghé sát vào tựa lên vai hắn, nói: “Anh hai, em rất thích anh.”
Người đang lái xe kịch liệt ho khan.
Sau đó theo bản năng mà nhìn kính chiếu hậu, quả nhiên liền thấy được ánh mắt Lê Hi đang nhìn mình.
Cậu ta lập tức ngừng ho khan, hạ thấp cảm giác tồn tại của mình xuống.
Lê Hi xoa xoa đầu của cô, sau đó lại nắm lấy tay cô.
Giây tiếp theo, trong mắt hắn hiện lên một tia ngạc nhiên.
Không biết là do ảo giác của hắn hay là cái gì mà bàn tay lạnh lẽo của cô giống như có hơi ấm.
Hắn bỗng nhiên nghĩ tới miệng vết thương trên vai mình.
Sau khi bị cắn, hắn cũng không quá để ý.
Sáng hôm sau, hắn cũng không cảm thấy thân thể có gì khác lạ.
Không có nóng, ý thức vẫn còn rất rõ, tất cả đều hết sức bình thường.
Lại quay sang nhìn cô, thấy cô đã nhắm mắt ngủ, tựa như một chút cũng không để tâm tới những việc này.
Lê Hi cười khẽ, tầm mắt hướng ra phía ngoài cửa sổ, trong mắt lại không có tiêu cự.
Ngày đó, hắn cũng ngồi ở chỗ này, cô đứng ở bên đường.
Nếu như lúc ấy hắn không có nhìn ra ngoài thì có phải sẽ bỏ lỡ cô hay không?
Thật may, hắn vẫn nhìn thấy cô.