Đây…!
Dù là tu sĩ Đại Sở hay đại quân Thiên Ma cũng đều sững sờ.
Một chưởng đó của Diệp Thành thật sự đáng sợ như vậy sao?
Không thể nào! Không thể nào!
Hắc Ám Ma Quân loạng choạng lùi lại, điên cuồng gào thét, đôi mắt màu máu nhìn chằm chằm Diệp Thành với vẻ khó tin. Ông ta đã nhận ra đó là Luân Hồi Ấn, sao ông ta lại không biết Luân Hồi Ấn kinh khủng thế nào, đó là cấm kỵ với ý nghĩa sâu xa đến Đại Đế cũng khó lĩnh ngộ được, vậy mà một cảnh giới Chuẩn Thiên lại có thể thông thạo.
Trong nháy mắt, ông ta hiểu ra tại sao Diệp Thành có thể giết được Thiên Ma Quân, có lá bài tẩy này, một khi Thiên Ma Quân trúng chiêu chắc chắn sẽ bị trọng thương.
Diệp Thành làm như không nghe thấy tiếng gào thét của Hắc Ám Ma Quân, hắn cầm Huyết Linh Thần Đao xông tới, đôi mắt đầy tơ máu nhìn chằm chằm Hắc Ám Ma Quân, món nợ máu của Đại Sở cần có người trả lại.
Ở bên kia, Cơ Tuyết Băng cầm Huyền Linh Thần Kiếm, sát khí thông thiên, muốn lấy đầu của Hắc Ám Ma Quân huyết tế đồ nhi của cô trên thiên đường.
Cứu ta!
Hắc Ám Ma Quân sợ hãi, đột ngột xoay người, dưới chân lại xuất hiện dòng sông sẫm màu thông đến Bắc Chấn Thương Nguyên, ông ta muốn mượn bí pháp nghịch thiên này để chạy về chốn cũ.
Nhưng Cơ Tuyết Băng đã nhìn thấu sự bí ẩn của bí pháp này, cô bước lên hư thiên, thi triển bí thuật Đảo Ngược Càn Khôn, một kiếm vô song chém tan dòng sông dài sẫm màu đó, ngăn Hắc Ám Ma Quân bỏ trốn.
Phụt!
Hắc Ám Ma Quân hứng chịu phản phệ đáng sợ, lập tức hộc máu.
Nợ máu phải trả bằng máu!
Diệp Thành bay tới, một đao lăng thiên chém đứt nửa người Hắc Ám Ma Quân.