Nếu Giang Nam nhổ cỏ tận gốc thì Đạo Quân chuyển thế khác sẽ cùng chung mối thù, hắn chỉ có con đường chết.
Giang Nam vươn tay bắt lấy xác hết Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân, xoay người xuống tầng hư không thứ năm, để lại thanh âm vang vọng không dứt.
– Xác Thiên Quân có thể dùng để luyện chế hai bảo bối không tệ, ha ha ha ha ha ha! Thật muốn có nhiều xác Thiên Quân hơn, tiếc rằng người đối phó tiên nhân Huyền Châu ta chỉ có hai người là Thiên Quân.
Quần hùng Tiên giới lòng lạnh băng, Giang Nam không lẩm bẩm tự nói mà là cho bọn họ nghe, hắn cảnh cáo họ đừng bỏ qua giáo chủ như hắn đi tấn công tướng sĩ Huyền Châu.
Nếu xuống tay với tiên nhân Huyền Châu sẽ rơi vào kết cuộc như Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân, hoặc càng thảm hơn.
Trước mặt người trong thiên hạ uy hiếp giáo chủ các giáo phái, đa số là Đạo Quân chuyển thế, chắc chỉ mỗi mình Giang Nam dám làm chuyện này.
Giang Nam không chỉ có gan uy hiếp bọn họ, hắn còn giết Cửu Nghi Hoàng Quân, Lũy Sinh lão tổ, Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân.
Lập uy này đủ chấn nhiếp mọi người.
Trong Hỗn Độn thiên quốc, Đại Diễn Cổ Thần sắc mặt âm trầm nhìn Ma Kha Thiên Quân.
Đại Diễn Cổ Thần khẽ thở dài:
– Đại trí tuệ Cổ Thần, Huyền Thiên giáo chủ lợi dụng lực lượng của chúng ta chém Thiên Hoang, Vô Tà lập uy cho hắn. Ngươi sai lầm.
Ma Kha Thiên Quân gật đầu, than thở:
– Ta tính sai. Huyền Thiên là thái sư tiên triều, lãnh tụ giáo môn. Tiên tiều chưa diệt thì khí vận của Huyền Thiên hưng thịnh, không giết hắn được. Trước khi tiên triều hủy diệt khó thể đụng vào Huyền Thiên.
Đại Diễn Cổ Thần gật gù. Giang Nam là thái sư của thái tử tiên triều, lại được Càn Nguyên Tiên Đế phong cho làm lãnh thụ giáo môn đô, Huyền Châu tụ tập khí vận Tiên giới, muốn tiêu diệt Giang Nam đúng là khó khăn.
Chỉ khi Càn Nguyên tiên triều bị hủy diệt thì khí vận của Giang Nam mới cạn kiệt, kiếp số, kiếp vạn ồ ạt kéo đến, đó là ngày chết của hắn.
Giang Nam quay về Huyền Châu, đi vào Huyền Thiên Tiên vực ngay. Lòng máy động, một luồng nguyên thủy chi khí bay ra biến thành Giang Nam khác, giống y như đúc.
Càn Khôn lão tổ xông vào thấy hai Giang Nam thì kinh ngạc hỏi:
– Giáo chủ muốn rời khỏi Tiên giới ngay lúc này?
Giang Nam gật đầu, cười nói:
– Vừa rồi ta lập uy đủ chấn nhiếp quần hùng Tiên giới một đoạn thời gian, nhân cơ hội này ta đi làm công chuyện.
Càn Khôn lão tổ nhìn Giang Nam tiên đạo, khen:
– Đây là phân thân một nửa nguyên thủy chi khí chưa bị giáo chủ hấp thu đúng không? Có phân thân này tọa trấn chấn nhiếp quần hùng, đủ chống đỡ đến tầng hư không thứ sáu mở ra. Nhưng trước khi tầng hư không thứ sáu mở ra giáo chủ nhớ quay về, nếu bị người thăm dò thì phân thân của giáo chủ sẽ bị lộ.
Giang Nam nghiêm túc nói:
– Ta nhất định sẽ quay về trước khi tầng hư không thứ sáu mở ra.
Giang Nam nhấc chân giẫm nhẹ, vách Tiên giới nứt ra. Giang Nam ẩn vào khe nứt, biến mất.
Không lâu sau Giang Nam đến tam giới, nơi Quỷ Bà Thiên quy ẩn.
Quỷ Bà Thiên vội chạy ra nghênh đón:
– Sao bệ hạ rảnh đến chỗ lão thân?
– Đi ngang qua.
Giang Nam cười nói:
– Đặc biệt thăm Quỷ bà bà.
Quỷ Bà Thiên nhếch môi:
– Tiên giới thật náo nhiệt. Cơ duyên Đế và Tôn xuất thế, vô số cơ duyên bay rối, lão thân cũng không suy tính thiên cơ được. Bệ hạ không ở lại Tiên giới tranh giành cơ duyên sao lại hạ giới?
Giang Nam cười cười:
– Bà bà đoán thử?
Tròng mắt Quỷ Bà Thiên xoay tròn, cười nói:
– Lần trước bệ hạ đến gặp lão thân thì tâm tình nặng nề, đạo tâm mờ mịt, tâm linh phủ bụi. Bây giờ bệ hạ tỏa sáng rực rỡ chói mắt, đạo tâm thấu suốt, chắc tu vi tiến bộ nhiều. Hay bệ hạ đã tìm được cách đối kháng kiếp số?
Quỷ Bà Thiên suy tư:
– Bệ hạ sẽ không bỗng nhiên đến tam giới, tới đây chắc chắn có mục đích riêng. Mục đích của bệ hạ là đối kháng kiếp số, nắm chắc một cơ hội sống. Khí vận tam giới đã tụ tập trên người bệ hạ, cho nên bệ hạ sẽ không đến vì điều này.