Cơ Tuyết Băng lao tới, bàn tay ngọc trong suốt như pha lê xẹt ngang bầu trời, đè xuống khiến Hắc Ám Ma Quân lảo đảo một hồi, suýt thì bị một đao của Diệp Thành chém chết.
Cút!
Hắc Ám Ma Quân gầm thét, ma lực hắc ám cuộn trào như biển, hất hai người ra xa.
Nhất Niệm Hoa Khai!
Trong lúc lùi lại, Cơ Tuyết Băng khẽ khép hờ đôi mắt, giây tiếp theo cô mở ra, thi triển cấm thuật bá đạo nhất trong Huyền Linh Cấm Pháp.
Trong phút chốc, Hắc Ám Ma Quân ngẩn ra, bị kéo vào một huyễn cảnh kỳ lạ.
Nhưng ông ta là ai? Là ma quân dưới trướng Thiên Ma Đại Đế, Nhất Niệm Hoa Khai của Cơ Tuyết Băng chỉ khiến ông ta thất thần một giây đã bị ông ta phá được.
Nhưng chỉ trong một giây đó, Diệp Thành đã tới nơi.
Chết đi!
Vẻ mặt Hắc Ám Ma Quân hung dữ như một con quỷ, ông ta vung chiến mác lên.
Diệp Thành đứng yên mặc cho chiến mác ấy đâm vào người, không né tránh cũng không phòng ngự.
Phập!
Dưới sự chú ý của mọi người, ngực Diệp Thành bị đâm xuyên tại chỗ, máu tươi bắn ra, từng giọt từng giọt vô cùng chói mắt.
Trả lại ông một chưởng!
Diệp Thành hừ lạnh một tiếng, một chưởng đập thẳng vào ngực Hắc Ám Ma Quân.
Phụt! Phụt!