Trong lịch sử, Thánh giáo luôn phụ thuộc vào Hoàng thất của Thánh quốc. Hoàng thất Thánh quốc sẽ cung cấp thuốc vì Thiên Tuyển Thức Tỉnh cho những hạt giống của Thánh giáo, mà Thánh giáo thì bảo hộ Hoàng thất, phụ trách bảo vệ Thánh quốc.
Nhưng đến ngày hôm nay, Hoàng thất đã bị Thánh giáo tàn sát hầu như không còn, chỉ còn lại một mình Anna.
Đột nhiên, một đại hán to lớn vạm vỡ cầm một rìu chiến, trên người bộc phát từng tầng lực lượng Quy Tàng, xông thẳng về phía Thánh đồ.
“Chém đầu!” Đại hán quát to một tiếng, rìu chiến mang theo âm thanh rít gào, liều mạng chém về phía Thánh đồ.
Nhưng đối mặt với công kích hung mãnh như vậy, Thánh đồ vẫn khoanh tay, lười cả ngăn lại.
“Rìu? Thứ binh khí rác rưởi.” Gã khinh thường nói.
Chỉ nghe thấy “Bụp” một tiếng, rìu chiến sắc bén chém vào trên người gãm phát ra tiếng vang nặng nề… giống như có vật gì đâm vào lớp cao su thật dày.
Thánh đồ áo trắng vẫn bình yên vô sự đứng tại chỗ, gã chỉ cần dùng thân thể bằng máu thịt đã có thể cản lại đòn tấn công toàn lực của đối phương.
Đây quả thực là chuyện không thể tưởng tượng nổi.
“Không thể nào!” Đại hán vạm vỡ kia thất thanh kêu lên, phun mạnh ra một ngụm máu tươi.
Thánh đồ áo trắng vươn bàn tay to lớn như quạt hương bồ, túm lấy cổ hắn ta.
“Còn không đủ để gãi ngứa nữa, thật khiến ta thất vọng.”
Gã hờ hững nói, bàn tay đột nhiên dùng sức. Chỉ nghe “Răng rắc” một tiếng, phần cổ của đại hán đầu trọc tạo thành một góc độ quỷ dị, tắt thở ngay lập tức.
“So tài kết thúc.” Thánh đồ áo trắng vứt thi thể lên đất, vô cùng mất hứng nói.
Mấy tên Thánh giáo quân vội vàng mang một thùng nước thật to đi tới trước mặt gã. Một người nằm sấp trên đất, người thứ hai nằm cong lưng, thứ ba người nửa quỳ.
Ba bọn họ đang tạo thành một nấc thang.
Thánh đồ áo trắng giẫm lên người bọn họ bước qua, chỉ để lại mấy dấu chân đầm đìa máu tươi, sau đó tiến vào trong thùng nước tắm.
Mấy phút đồng hồ sau, Thánh đồ mặc áo dài trắng của khổ tu mới tinh, một lần nữa xuất hiện ở trước mặt mọi người.
“Đại nhân, có cần đem tên còn sống này về tra hỏi không?” Một tên sĩ quan Thánh giáo quân hỏi. Trên mặt đất vẫn còn một tên chức nghiệp giả bị trọng thương, hắn ta giống như con cá sắp chết, mồm vẫn đang há hốc, cật lực hô hấp.
“Không cần, chẳng qua là tên cặn bã mà thôi, xử bắn tại chỗ.” Gã lạnh lùng nói.
“Vâng!”
Mấy tiếng súng hỗn loạn vang lên.
Thánh đồ nhàn nhạt phân phó nói: “Không nên buông lỏng cảnh giác, tiếp tục loại bỏ nhân vật khả nghi. Phải bảo đảm dạ tiệc hôm nay tiến hành thuận lợi.”
“Vâng, đại nhân!”
Cố Thanh Sơn thu hồi Thần niệm, lặng lẽ suy nghĩ.
Một trong số bảy Thánh đồ của Thánh giáo, Yvan – khổ tu Chuộc Tội.
Đây là một nhân vật tàn nhẫn mà nguy hiểm, có sở thích lấy danh nghĩa so tài ra, nhưng thực chất là để hành sát.
Thực lực trước mắt của Yvan ngang với tu sĩ Kim Đan sơ kỳ, còn may là gã không tu luyện linh lực, nếu không, thực lực của gã đã có thể sánh ngang với Nguyên Anh!
Trong toàn bộ Thánh giáo, ngoài Giáo Hoàng ra, mấy tên Thánh đồ chính là lực lượng chiến đấu cao nhất.
Lần này Cố Thanh Sơn đến Thánh quốc, trên thực tế mối lo duy nhất chính là Giáo hoàng cùng Thánh đồ.
Cố Thanh Sơn thuận tay bắt Liễm Tức quyết để che giấu khí tức trên người mình. Một giây tiếp theo, linh quang ẩn hiện thấp thoáng trên người hắn đều bị thu lại. Nhìn từ bên ngoài, không ai có thể nhìn ra năng lực của hắn đến đâu.
Không bao lâu sau, xe của Đại sứ quán đã từ từ dừng lại. Đại sứ mở cửa xe, đi ra kiểm tra tình huống phía trước, chỉ thấy ở trên đường đã có mười mấy chiếc xe tham gia yến hội dừng ở đó.
Mọi người bước xuống khỏi xe, dõi mắt nhìn về phía xa, ở nơi đó có rất nhiều giáo sĩ mặc áo đen của Thánh giáo. Đại sứ đưa mắt ra hiệu với tài xế, tài xế lập tức đi đến đó dò xét, một lát sau thì trở lại, báo cáo: “Thánh giáo đang tiến hành kiểm tra những người khả nghi, phát hiện ra mấy kẻ thuộc quân cách mạng.”
“Bị bắt rồi sao?” Đại sứ hỏi.
“Đã bị Thánh đồ giết rồi.”
Nghe vậy, bọn họ đều trầm mặc.
Một lúc lâu sau, con đường đã được khơi thông, xe cộ lần lượt bắt đầu đi qua trạm kiểm soát.