Lâm Dương bình tĩnh nói.
“Anh… khốn kiếp!” Lương Hồng Anh tức giận giậm chân.
Lâm Dương lười để ý tới cô ta, nhìn thấy một chiếc taxi đang tới gần, lập tức ngăn lại.
“Cút, lập tức cút cho tôi!”
Lương Hồng Anh tức giận hét vào mặt tài xé taxi.
Tài xế bối rối đầu đầy sương mù: “Người phụ nữ điên từ đâu tới vậy?”
“Anh đang nói cái gì vậy?” Lương Hồng Anh tức giận muốn kéo cửa ghề lái ra, đánh tài xế một trận.
Lâm Dương vừa đặt ʍôиɠ ngồi xuống ghế phụ, thờ ơ nói: “Bác tài, mặc kệ cô ta, đi Giang Thành.”
“Được rồi, anh thắt dây an toàn vào đi.” Người lái xe nói sau đó rời đi.
Đâu có biết Lương Hồng Anh vốn đang rất nóng lòng, trực tiếp cản trước xe, cô ta dang đôi tay ra, tức giận nói: “Không cho đi!”
“Cái này …” Tài xế taxi có chút không biết phải làm sao.
“Họ Lâm kia, anh … anh thật không biết xấu hỏ …” Thân thể mỏng manh của Lương Hồng Anh run rầy.
Nhưng cô không thể làm gì được Lâm Dương.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, tình hình của ông nội sẽ chỉ trở nên càng ngày càng tôi tệ hơn.
Phải làm sao đây?
Bây giờ phải làm sao?
Lương Hồng Anh đã có chút tay chân luống cuống.
“Người anh em, có chuyện gì sao? Nàng dâu của anh sao? Nếu như có mâu thuẫn gì thì cứ mở lời nói chuyện là được mà.” Tài xế nhìn thấy một gái yêu kiều xinh đẹp lại lộ ra vẻ mặt như vậy, có chút không chịu được, vội vàng nói với Lâm Dương.
*Nhưng cô ta đã làm chuyện có lỗi với tôi, không chịu xin lỗi tôi.” Lâm Dương nhún vai.
“Chuyện có lỗi với anh? Chẳng lẽ nói…” Người lái xe dường như đã suy nghĩ quá nhiều, sắc mặt đột nhiên trở nên tức giận nói: “Người anh em, vậy thì đây là lỗi của cô ta. Đàn ông cái gì cũng có thể nhẫn nhịn, nhưng chiếc mũ xanh này thì không thể nhịn được! Người anh em, tôi đứng về phía anh, cô gái này không xin lỗi thì chúng ta không tha thứ cho cô ta! “
Nói xong tài xế trực tiếp tắt máy.