Là người của hai kiếp, Nhiếp Vân đối với loại này huyền dương chi khí này hiểu biết rất rõ ràng, mặc dù đối với thân thể có thể cải thiện, nhưng tuyệt đối không có tác dụng thần kỳ như vậy! Tối đa cũng tựu để cho người ta tình thần phấn chấn hơn thôi.
Hô!
Trong nội tâm đang suy tư, bỗng nghe âm thanh phun một ngụm khí tức ra ngoài thật dài trên sườn núi, tiến đến nơi âm thanh đó, Nhiếp Vân nhịn không được sững sờ.
“Cha?”
Không nghĩ tới tại hậu viện thổ nạp Đông Lai tử khí không phải người khác, đúng là bị vẫn cho rằng là tửu quỷ phụ thân Nhiếp Khiếu Thiên!
Phụ thân thổ nạp tử khí làm gì? Hắn không phải một mực rất chán chường, chỉ biết là uống rượu không?
“Ân?”
Nhiếp Vân giật mình hô lên, làm cha hắn giựt cả mình, vội vàng xoay đầu lại, khi phát hiện ra hắn, trên mặt lập tức toả vẻ lạnh lùng “Sao ngươi lại đến đây?”
Bởi kiếp trước bản thân chính mình trong nội tâm oán hận phụ thân nên quan hệ giữa hai người không được tốt, phụ thân mỗi lần nhìn thấy mình cũng rất là lãnh đạm, tựa hồ căn bản không quan tâm đứa con trai này.
“Ngươi thổ nạp tử khí làm gì?”
Xem phụ thân thổ nạp tử khí rất thuần thục, có lẽ đã kiên trì nhiều năm, Nhưng Khí Hải của ông không phải đã bị tổn hại không thể tu luyện sao? Thổ nạp tử khí thì dùng vào việc gì!
“Cái gì tử khí? Ngươi nhìn lầm rồi, buổi tối hôm ta uống rượu tại đây, say quá vừa tỉnh ngủ mà thôi!”
Nghe được nhi tử nói ra tử khí, Nhiếp Khiếu Thiên trên mặt lộ ra vài tia bối rối, lập tức che dấy ngay, hừ một câu.
Phụ thân che dấu không sai, Nhưng Nhiếp Vân là người nào? Liếc mắt là biết ngay sự tình, nở nụ cười nói “Ah, có thể là trời đã lờ mờ tối, nhìn lầm cũng không chừng!”
Nói xong cũng bước về hướng phụ thân đang đứng “Cha, ta sau khi tỉnh lại, còn chưa cùng ngươi tán gẫu qua, vừa vặn hôm nay gặp gỡ, chúng ta trò chuyện một hồi…”
Nghe được Nhiếp Vân tự nhiên kêu “Cha”, Nhiếp Khiếu Thiên trên mặt lộ ra một tia hưng phấn, vội vàng quay đầu đi “Hiện trong bầu rượu ta đã hết rượu, để ta đi mua thêm rượu đã”
Nói xong Nhiếp Khiếu Thiên cũng không quay đầu lại, đi thẳng về phía trước.
“Ân?” Chứng kiến phụ thân hôm có gì đó quái dị, lông mày Nhiếp Vân cong lên.
Kiếp trước chính mình luôn bực bội đối với phụ thân, hơn nữa luôn tìm cách lảng tránh, thời gian hai người ở chung cũng không nhiều, chỉ biết là ba hắn vì tẩu hỏa nhập ma mà tổn hao chân khí, làm cho không cách nào tu luyện được, hiện tại chỉ sợ sự tình căn bản không có đơn giản như vậy!
Phụ thân là hiên tài tu luyện, bảy đại đan điền đồng thời mở ra, như thế nào lại bị tẩu hỏa nhập ma?
Cho dù lại tẩu hỏa nhập ma cùng lắm thì đan điền bị tổn hao thôi, sao lại đến mức Khí Hải bị vỡ tan a!
Nói sao cũng hơi khó hiểu, cho dù phụ thân tẩu hỏa nhập ma thực lực giảm súc, nhưng Gia Tộc đã từng đạt được vinh dự Lạc Thủy kim thuẫn, cái vinh dự Lạc Thủy thành này năm năm mới xét một lần, cống hiến lớn như thế chẳng lẽ thực lực Gia Tộc lại đơn giản giảm sút vậy sao, đã bị đấy đến tận biên giới, thậm chí toàn bộ chi nhánh đều luân lạc tới thê thảm?
Những…này đều có chút không phù hợp đạo lý ah!
Kiếp trước gia tộc mình toàn bộ tử vong trong cuộc chiến chống Yêu Tộc, mỗi lần nghĩ đến nhưng vấn đề sự tình về gia tộc – gia đình tựu hối hận đau lòng cũng không muốn nghĩ thêm, hiện tại xem ra, có gì đó không đúng ở đây!
Chẳng lẽ có người âm thầm muốn đối phó với chi nhánh chúng ta?
Trong nội tâm đột nhiên khẽ động, Nhiếp Vân nghĩ tới khả năng này!
Đúng, nếu như không có người muốn đối phó chi nhánh chúng ta, như thế nào lại trùng hợp như vậy phụ thân Khí Hải tổn hại không thể tu luyện, mà ngay cả đệ đệ Nhiếp Đồng đều bị độc xà cắn tổn thương hai chân bị liệt?
Nếu như mình không trọng sinh, dựa theo diễn biến lịch sử, tỷ tỷ bị người khác sắp xếp hãm hại, mẫu thân bởi vì Bồng Hinh Tuyết Liên bị người ta đẩy xuống sườn núi… Hết thảy tựu phảng phất một âm mưu gì đó, bao gồm cả chi nhánh mình!
“Có thể xếp đặt hảm hại gia tộc bọn ta, nhất định là người trong tộc, là kẽ nào?”
Nếu như chỉ trải qua sự tình kiểu này một lần, Nhiếp Vân tựu không có đầu mối, nhưng là người của hai kiếp, kiếp trước rất nhiều sự tình tại chậm rãi lần lượt xuất hiện trong đầu, đột nhiên một cái tên hiển hiện lên trong đầu hắn.
Nghĩ vậy, Nhiếp Vân nhìn thắng về phía phụ thân đang cách đó không bao xa, cao giọng hỏi: “Cha, ngươi có chuyện gì gạt ta? Phải chăng cha cùng Nhiếp Hạo Thiên có quan hệ?”
“Ngươi…”
Vừa dứt lời, Nhiếp Vân tựu chứng kiến thân thể phụ thân cứng đờ, trong mắt đục ngầu hào quang lóe lên, bắn ra một đạo quang sáng chói, chậm rãi chuyển đi qua.