Lăng Đông Hành kinh ngạc, người tham lam như Chu Đại Quân, lại có thể sẵn sàng phun chỗ tốt đã ăn vào ra? Hắn đây là e ngại con trai mình bao nhiêu a!
Lăng Hàn gật đầu nói:
– Không làm ngươi khó xử chứ?
– Làm sao có thể?
Dù trong lòng đau nhỏ máu, nhưng trên mặt Chu Đại Quân lại che kín nụ cười, ngượng ngùng nói.
– Đây là ta nên làm, là một điểm tâm ý của ta.
– Vậy thì tốt!
Lăng Hàn gật đầu.
– Ta cần ngươi làm cho ta một chuyện.
– Hàn thiếu cứ nói.
Chu Đại Quân tràn ngập nịnh hót nói.
– Bắt đầu từ ngày mai, đem bộ phận đan dược phân phát cho Trình gia chuyển cho Lăng gia chúng ta tiến hành tiêu thụ.
Lăng Hàn nói.
Lăng Đông Hành vừa nghe, trong lòng nhất thời mừng như điên, đan dược là trụ cột của Lăng gia, hiện tại có thể tăng lên gấp đôi, lợi nhuận kia tự nhiên cũng có thể vượt lên gấp đôi.
Mà đối ứng, Trình gia thu vào phải giảm một nửa.
Chỉ cần kéo dài mấy năm, thực lực tổng hợp của Trình gia sẽ xa xa lạc hậu Lăng gia, mà Lăng gia, lại có thể triệt để phá tan Trình gia, trở thành Thương Vân Trấn đệ nhất gia tộc, cũng là Hào Môn duy nhất.
– Vâng, không thành vấn đề.
Chu Đại Quân liền vội vàng nói, ngược lại chỉ cần hắn điều phối mà thôi, bản thân lại không có tổn thất gì.
– Không cần cho ngươi phí làm việc chứ?
Lăng Hàn cười nói.
– Ha ha, Hàn thiếu thật biết nói đùa.
Chu Đại Quân cười khan nói.
– Được rồi, không còn việc của ngươi, đi làm việc đi.
Lăng Hàn gật gù, phái Chu Đại Quân rời đi.
– Vẫn là ăn cơm xong lại đi.
Lăng Đông Hành khách khí nói, dù sao cũng là cầu người làm việc.
Chu Đại Quân nào dám, liền vội vàng xua tay, nói:
– Không cần, không cần, ta đi làm chính sự trước.
Hắn hướng về Lăng Hàn chắp chắp tay, lại hướng về Lăng Đông Hành chắp chắp tay, một đường lùi về phía sau.
– Hàn Nhi, đối với hắn như vậy, có thể hoàn toàn ngược lại hay không?
Lăng Đông Hành nói, dù sao Chu Đại Quân chính là một Đan Sư, không cho hắn chỗ tốt thì thôi, nhưng trong lời nói cũng không thể thất lễ như thế.
– Phụ thân yên tâm, gia hỏa này chỉ biết bắt nạt kẻ yếu, cho hắn mấy phần màu sắc, hắn ngược lại sẽ ra vẻ.
Lăng Hàn cười nói.
Lăng Đông Hành cũng không có hỏi Lăng Hàn tại sao Chu Đại Quân lại sợ sệt cùng cung kính như thế, con trai đã lớn, đương nhiên là có bí mật của mình, hắn làm lão tử, chỉ cần giúp đỡ là được.
Hơn nữa, hắn cũng phải chuẩn bị bố cục kế tiếp, nên phản thủ làm công.
…
– Chu Đan sư!
Thấy Chu Đại Quân đi ra, ông cháu Lăng Trọng Khoan từ trong bóng tối xuất hiện, hướng về hắn vẫy vẫy tay.
Hai ông cháu này ra ngoài, cũng không hề rời đi, mà ở đó chờ đợi.
Chu Đại Quân ở trước mặt Lăng Hàn như chó giữ nhà, nhưng ở trước mặt những người khác, hắn lập tức khôi phục dáng dấp ngạo mạn, hừ một tiếng nói:
– Các ngươi có chuyện gì không?
– Chu Đan sư, ngươi xem, Mộ Vân và Lăng Hàn chính là huynh đệ cùng tộc, ngươi có nên dàn xếp một hồi, để Mộ Vân tiếp tục theo ngươi học tập thuật luyện đan không?
Lăng Trọng Khoan cười nói.
Nhưng Chu Đại Quân nở nụ cười:
– Lăng chấp sự, đối với việc này, ta không làm chủ được, ngươi muốn tôn tử của ngươi sau này trở thành Đan Sư, trước tiên cần phải để Hàn thiếu đồng ý! Bằng không, coi như ngươi tìm Đan Sư khác cũng vô dụng, không người nào dám thu tôn tử của ngươi làm học đồ đâu!
Cái gì!
Ông cháu Lăng Trọng Khoan đều lộ ra vẻ mặt không thể tin tưởng, một phế vật mà thôi, làm sao lại nắm giữ năng lượng như vậy?
– Các ngươi có thể không tin, nhưng chuyện này không quan hệ gì tới ta, cũng không nên kéo ta liên luỵ vào.
Chu Đại Quân khoát tay áo một cái.
– Có điều, ta vẫn là cho các ngươi một lời khuyên, tuyệt đối không nên đối phó Hàn thiếu, hơn nữa, các ngươi không biết mình may mắn dường nào đâu!
Bọn họ đều là người Lăng gia, người một nhà không có thù cách đêm, chỉ cần bọn họ thành tâm nhận sai với phụ tử Lăng Đông Hành, sau này sẽ thiếu chỗ tốt của bọn họ sao?
Nam nhân kia là ngay cả Chư Hòa Tâm Chư Đại Sư cũng phải cung kính đối mặt a!