Hahahahahahahahahahaha…
===
Đưa nàng ấy về Tô gia trút giận.
Thuận tiện, hoàn thành vòng cuối cùng trong kế hoạch.
===
Trên người nàng ấy đang chảy máu.
Trái tim trẫm đang chảy máu.
===
Nàng ấy muốn xuất cung, tại sao chứ?
Trẫm đối xử với nàng ấy không tốt sao?
===
Nàng ấy hỏi thái hậu bên đó tiến triển thế nào rồi.
Nóng lòng xuất cung vậy à?
Phiền.
===
Không muốn động vào thái hậu nữa.
Hay là để Tiết thị bay nhảy thêm vài năm?
===
Trẫm không tìm bọn chúng, ngược lại bọn chúng tìm đến trẫm.
Muốn làm hoàng hậu của trẫm à?
– — Xuống Hoàng Tuyễn làm đi!
===
Kế hoạch ban đầu là dùng nàng ấy k1ch thích Tiết gia lộ ra chỗ sơ hở.
Thôi vậy.
Nếu xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn gì…
Nàng ấy nên thật thà ở lại Dao Quang Điện.
===
Tìm thời gian đến Tô gia một chuyến.
Đi nói chuyện với tiểu nương của nàng ấy.
Nếu người nàng ấy thích là tên Bạch Nguyệt Quang.
1
– — Trẫm giết hắn là được.
===
Thì ra nàng ấy muốn làm chính thê.
Chỉ nguyện gả cho 1 người không nạp thiếp.
===
Trừ nàng ấy ra, trẫm có 121 phi tần.
Trẫm không thích hợp.
1
===
Không đến Dao Quang Điện nữa.
Vua 1 nước không thể sa vào mỹ sắc.
===
Phiền phiền phiền phiền phiền phiền phiền phiền phiền.
===
Phiền phiền phiền phiền phiền phiền phiền phiền phiền phiền phiền phiền phiền phiền phiền phiền phiền phiền phiền phiền.
2
===
Giải quyết xong Tiết gia rồi.
Nhịn không được tìm nàng ấy.
Nàng ấy nói sẽ không thích người như trẫm.
===
Trẫm đập nát Cần Chính Điện.
===
Thái hậu vậy mà vẫn không bỏ cuộc.
Hoang đường.
===
Đưa nàng ấy đi.
Phải đưa nàng ấy đi.
Bị 1 nữ tử thao túng, không phải hành vi của minh quân.
===
Nàng ấy có thể đi rồi.
Nhưng trẫm không đi nổi nữa.
===
Tại sao không thể chứ?
Thứ nàng ấy muốn, tại sao không thể cho?
===
Làm hôn quân 1 lần.
Chỉ 1 lần này thôi.
1
===
Nàng ấy ở lại rồi.
Nàng ấy đang ở trong lòng trẫm.
Trẫm thật sự ôm thiên hạ rồi.
[TOÀN VĂN HOÀN]