Thấy hắn không nói gì, nàng cũng không tiếp tục hỏi.
Đến tối, tất cả đều tập hợp giữa khoảng đất trống, vây thành vòng xung quanh lửa trại nhảy múa. Cắn một miếng khoai nướng trên tay vừa quan sát xung quanh. Đây là lần đầu tiên nàng tham gia hoạt động tập thể của báo tộc, trông còn rất mới lạ.
Nàng đang ngồi cùng Na Tư, còn có Ngoan Y ngồi cùng. Phi Cát không ở cùng nàng khiến Kỷ Tán Cẩm hơi nghi hoặc nhưng không để ý quá nhiều.
Chỉ là trông có vẻ cảm xúc của Ngoan Y không được tốt lắm, nàng nhạy bén cảm nhận được. Vừa lúc đó, Lenni cùng một giống đực tiến lên trước ngọn lửa, nhắm mắt lại lẩm bẩm, đây là đang thực hiện nghi thức gì sao?
Nàng hỏi Ngoan Y, Ngoan Y chỉ bình tĩnh nói:
“Bọn họ đang thề nguyện trước Thần Thú để kết lữ.”
“Vậy có nghĩa là sau này nàng ta sẽ không theo đuổi Na Tư nữa sao?”
Không phải chứ, theo nàng thấy nàng ta đâu dễ dàng từ bỏ Na Tư đến vậy.
Ngoan Y giống như nghe được điều gì đó rất kì quặc, nghẹn họng trân trối nhìn nàng. Cả Na Tư cũng sửng sốt. Sau khi nuốt xuống miếng khoai lang, Ngoan Y mới khó hiểu hỏi lại.
“Điều đó đâu có liên quan gì, kể cả nàng ta có nạp thêm 10 bạn lữ nữa vẫn có thể theo đuổi Na Tư mà?”
Kỷ Tán Cẩm không tin vào tai mình, nàng nghe thấy gì vậy, còn có 10 bạn lữ???
“Nơi này là chế độ đa phu sao?”
“Đa phu là cái gì, không phải chỉ là nhiều bạn lữ thôi sao, Lenni là giống cái đẹp nhất, giống đực của nàng ta phải đến 15 người rồi.” Ngoan Y bĩu môi, cắn miếng khoai trong tay vừa nhìn về phía Lenni vừa nói.
Thật xin lỗi, nàng căn bản nghĩ không đến.
Na Tư từ đầu đến cuối không hề nói chuyện, hắn lẳng lặng nhìn chằm chằm nàng, buột miệng hỏi ra:
“Cẩm nhi, bộ lạc của nàng giống cái không lấy nhiều bạn lữ sao?”
Tất nhiên là không, ở hiện đại đào đâu đến chuyện một vợ nhiều chồng chứ.
Chỉ là chưa kịp trả lời, Ngoan Y đã cười nhạo Na Tư, hắn nói gì vậy, đó là chuyện không thể nào.
Kỷ Tán Cẩm im miệng ngồi tiêu hóa hết sự thật này, chỉ cảm thấy đau đầu không thôi.
Lúc này trên đài hai người kia xuất hiện ánh sáng nhàn nhạt bao trùm lên cánh tay của Lenni và ở ngực trái của giống đực. Xung quanh đều là những lời chúc mừng.
Phía bên ba người Kỷ Tán Cẩm, Lenni đang ngồi bỗng ngước mắt lên thấy ca ca nhà mình chạy đến.
“Ngoan Y, mau đi về với ta!” Không kịp chú ý bên cạnh hai người, Phi Cát thần sắc ngưng trọng kéo tay nàng, Ngoan Y bất giác lo sợ nhìn hắn.
“Ca ca, s…sao vậy?”
“Bệnh tình của a phụ bỗng nhiên trở nặng rồi.”
