【 ĐM thì ra tình địch đẹp trai vậy sao! Được rồi không giành Đóa muội với cậu nữa~】
Bạch Lang hồi âm: 【 Cảm ơn 】
【 a a a Để mỹ nam mỹ nữ bên nhau đi! Thật tốt khi anh luôn thích Đóa muội, hãy tốt với cô ấy! 】
Bạch Lang hồi âm: 【 nhất định! 】
Lệ Kiêu:……
…… Nhất định cmm!
Từ Bân Bân chòm đến sau bả vai Lệ Kiêu, nhẹ nhàng “Ồ” một tiếng.
“ĐM 600 ngày! là một fan lâu năm. Trách không được bộ dáng của chị dâu nhỏ vừa rồi có vẻ rất quen thuộc với anh ta.”
Lệ Kiêu: “……”
“Chà, xem ra bây giờ con gái đều thích thế này. Vẫn là loại hào phóng.” Từ Bân Bân nâng tay vỗ vỗ vai Lệ Kiêu, “Kiêu ca, anh có đối thủ rồi này.”
Lệ Kiêu: “Cút!”
Lệ Kiêu ngày càng trở nên cáu kỉnh.
Anh cau mày và nhìn lại bức ảnh tự chụp của Bạch Lang.
Da trắng lạnh, môi hồng, ngoại hình nhìn rất trẻ. Thực sự có thể nhìn thấy xương quai xanh từ cổ áo sơ mi trắng, cứ như vậy ——
Một quyền anh có thể đánh mười người:)
“ĐM!” Mấy chàng trai đồng thời kêu ra tiếng, Kỳ Lãng bảo Lệ Kiêu mau mau đi xem trực tiếp.
Lệ Kiêu cúi đầu, nhìn thấy một chuỗi thông báo trên màn hình:
【 bạch lang tặng nhịp điệu gió lốc ×2】
【 bạch lang tặng tòa nhà cao chọc trời 】
【 bạch lang tặng ánh trăng thật đẹp ×5】
【 bạch lang khai thông đề đốc của phòng 】
……
“Trời ơi!” Kỳ Lãng trừng lớn mắt, “Một cái chức đề đốc phải cỡ 1980 tệ, chỉ một lát như vậy anh ta đã tặng hơn vạn tệ tiền quà rồi!”
Phản ứng của những người xem khác cũng giống Kỳ Lãng:
【 bạch lang lợi hại a a a a! 】
【lão đại!!!! 】
【 Tiểu ca ca quá hào phóng!! 】
【 đây cũng tính là yêu…… Đóa muội gả cho anh ấy đi! 】
……
Nhìn Vân Đóa qua màn hình vẫn rất bình tĩnh. Thấy quà tặng cô sẽ gật đầu nhìn vào máy ảnh cảm ơn, tươi cười nhẹ.
Bạch Lang lên tiếng sau khi tặng một loạt quà: 【 hôm nay tôi có thể có được phúc lợi của tiên nữ không 】
Một đống bình luận:
【 phải có! 】
【 Đóa muội mau cho anh ấy phúc lợi! Bạch Lang xứng đáng! 】
【 Đóa muội gả đi! 】
【 tôi không đồng ý, việc cưới Đóa muội là của tôi a a a! 】
……
Vân Đóa: “……”
Nói chung, chủ phòng sẽ tặng lại một số lợi ích đặc biệt cho những người hâm mộ trên bảng xếp hạng. Có chủ phòng sẽ mở khóa vị trí kết bạn cho đề đốc và đại fan, thậm chí add Wechat cá nhân……Nhưng Vân Đóa vẫn rất rõ ràng.
Cô sẽ chuẩn bị một số món quà nhỏ hoặc bốc thăm giải thưởng để tặng lại người hâm mộ, nhưng không bao giờ cung cấp thông tin liên lạc. Đặc biệt là với một fan nam “có mục đích” như Bạch Lang, cô sẽ cố tình giữ khoảng cách……
Bạch Lang: 【 muốn nghe Đóa Đóa hát, có thể chứ? 】
Vân Đóa do dự vài giây sau đó thoải mái cầm lấy microphone, nhẹ nhàng nói “Tám giờ tôi sẽ hát cho mọi người nghe”.
“Mỗi lần nghĩ đến chàng thì ta lại ~~~hận tình ngắn ngủi tựa giấc mộng. Tro thư cũng đã tàn, chôn vùi nơi rừng liễu……” *bài Mang chủng nha các nàng
Các chàng trai xem chương trình phát sóng trực tiếp đồng thanh “ĐM” một tiếng.
Uông Chính mở to mắt, “Chị dâu nhỏ hát hay quá!”
Bình thường cô nói chuyện rất nhẹ nhàng, thanh âm nhu nhu nói cái gì cũng giống như làm nũng. Khi cất giọng rất trong trẻo, bài cổ phong cô hát lại ra vài phần cảm giác linh hoạt kỳ ảo rất xứng với quần áo màu ngọc bích trên người, vô cùng nghệ thuật.
Bạch Lang lại bắt đầu tặng quà. Vân Đóa không nói rằng bài hát này là phúc lợi, nhưng anh ta hiển nhiên là bỏ qua sự tránh né của cô và cũng tặng không nương tay chút nào.
【 bạch lang tặng sao ×100】
【 bạch lang tặng cáo thị ×99】
【 bạch lang tặng điên cuồng call】
……
“Mỗi lần nghĩ đến chàng thì ta lại ~~~Hận tình ngắn ngủi vùi chôn~~~ hận không dài lâu, luôn chìm trong biển đắng…..”
Lệ Kiêu nhìn tiên nữ cầm microphone, ánh mắt tối sầm lại.
Ca từ gì đây, lại còn”Mỗi lần nghĩ đến chàng thì ta lại”?
Cô ấy nghĩ đến ai chứ???
Lệ Kiêu mở Wechat và trực tiếp gửi ảnh tự chụp của Bạch Lang sang.
【 em thích kiểu như vậy?? 】
Trước khi tin nhắn được gửi đi, anh nhìn thấy một dấu chấm than màu đỏ bên cạnh bức ảnh.
Lệ Kiêu: “!”
Này mẹ nó!!
Là block lần nữa? Hay là block từ ngày hôm qua vẫn chưa mở lại??
Anh ngẩng đầu nhìn màn hình một lần nữa, con ngươi đen âm trầm như hồ sâu.
Cho nên, block anh, sau đó lại ở trên mạng hát “Mỗi lần nghĩ đến chàng thì ta lại” cho người đàn ông khác???
Ôi, phụ nữ:)
Rốt cục Vân Đóa cũng hát xong, thông báo quà tặng của Bạch Lang cũng theo âm cuối mà biến mất.
Vân Đóa buông microphone nở nụ cười, chậm rãi mở miệng: “Thật ra mọi người đến xem trực tiếp tôi cũng rất vui vẻ rồi, không cần tiêu pha. Đặc biệt là những người còn đang đi học, bạn nên giữ lại tiền quà cho bản thân hoặc gia đình nhé”
Cô hơi dừng, “Tôi đã chuẩn bị một lô cốc và móc khóa và sẽ gửi chúng cho mọi người sau hai ngày nữa. Đại fan và đô đốc đều được, đến lúc đó chúng ta còn có thể chơi bốc thăm.”
Bạch Lang: 【 Đóa Đóa, em không cần phí tâm. Lại càng không cần thấy có gánh nặng. 】
Bạch Lang: 【 có thể tiêu tiền cho em anh cũng rất vui vẻ. 】
“ĐM!”
Lệ Kiêu nhỏ giọng chửi rủa và ném chiếc máy tính bảng xuống bàn.
Anh nâng tay vò đầu tóc ngắn củn, quai hàm cắn chặt, cả người thoạt nhìn đang rất nóng nảy.
Kỳ Lãng và đám con trai xung quanh không dám hó hé. Bọn họ trao đổi ánh mắt “Dấm chua dấm chua Kiêu ca ăn dấm chua “, sau đó cười toe toét như thể đang xem kịch hay.
Lệ Kiêu bực bội trong chốc lát rồi lại cầm máy tính bảng lên lần nữa.
Bạch Lang vẫn ở đó, không ngừng tán tỉnh:
【 anh muốn tiêu tiền vì em 】
【 Đóa Đóa, anh có thể gửi cho em vài bộ váy lolita của nhãn hiệu em thích được không?? Gần đây không phải mới ra sản phẩm mới sao? 】
Khu bình luận ahhh ahhhh ồn ào:
【 Đóa muội đẹp như vậy ai cũng muốn mua mua mua! 】
【 Tiểu ca ca, tôi thấy anh không phải muốn tặng váy mà là muốn địa chỉ của Đóa muội chứ gì haha 】
【 có phải muốn gặp mặt Đóa muội không! 】
Bạch Lang: 【 biết thì biết. Đừng chọc thủng tôi chứ. 】
……
Lệ Kiêu nhìn thấy mấy bình luận này, âm thầm mỉm cười. Anh giơ tay và nhanh chóng nhấn nhấn gì đó trên máy tính bảng, ngay sau đó, một người hâm mộ tích cực khác đã xuất hiện trong phòng phát sóng trực tiếp của Vân Đóa.
Đồ Long Giả: 【 ha ha [ mỉm cười ]】
Đồ Long Giả: 【 huynh đệ chắc là lừa nhiều cô gái rồi nhỉ】
Bạch Lang: 【? Ai đây 】
Bạch Lang: 【 Đến lượt mày quản sao?? 】
Mọi người:
【 Bạn học gà này đến từ đâu đây?? 】
【 Ở đây anh ấy có thể đến muộn nhưng sẽ không bao giờ vắng mặt!! 】
【 Bạch Lang tiểu ca ca là fan cứng hai năm rồi, luôn đứng đầu bảng, anh bạn là cái thá gì ở đây! 】
【xswl còn dám dạy dỗ Bạch Lang, tiểu ca ca sẽ giết anh bằng tiền trong vài phút nữa】
……
Lệ Kiêu:……?
Vậy để rồi xem:)
“ĐM!” Kỳ Lãng lập tức nhảy dựng lên, “Kiêu ca, anh trực tiếp lên Tổng đốc rồi!!”
Phòng trực tiếp khai thông Tổng đốc, 19980 nhân dân tệ một tháng.
Nó đắt gấp mười lần so với Đô đốc của Bạch Lang vừa rồi.
Lệ Kiêu rất đơn giản thô bạo:
Người nào đắt hơn thì sẽ là người tốt hơn:)
Khai thông Tổng đốc sẽ có thông báo trên toàn đài:
[ Đồ Long Giả ] trong phòng trực tiếp của [ đường Đóa Đóa ] khai thông Tổng đốc, mau đến xem đi!Vân Đóa còn chưa phản ứng lại thì đã thấy độ nổi tiếng của phòng phát sóng trực tiếp đột ngột tăng lên gấp mười lần. Chen chúc bình luận:
【 Tổng đốc!! 】
【 đến vây xem lão đại! 】
【 đã quấy rầy lão đại rồi! 】
……
Mấy đội viên trợn mắt há hốc mồm nhìn màn hình. Uông Chính tiến đến trước mặt Kỳ Lãng, nói nhỏ: “Kiêu ca vì sao anh lại đặt tên là ‘Đồ Long Giả’?”
Kỳ Lãng: “Cái này mà mày cũng không hiểu? Bạch Lang đấy, Đồ Bạch Lang!” *giết Bạch Lang
Chúng nam sinh ghét bỏ ra mặt: “…… Ôi.”
Không nghĩ đến khi “Dã thú” ăn dấm chua cũng ngây thơ như vậy:)
Ngay sau khi thông báo Tổng đốc của Lệ Kiêu kết thúc, một thông báo khác lại xuất hiện:
[ Bạch Lang ] ở phòng trực tiếp của [ đường Đóa Đóa ] khai thông Tổng đốc, mau đến xem đi!Lệ Kiêu:……
Đây là đang đối chọi với mình sao?
Tốt lắm:)
【 Đồ Long Giả tặng tiểu TV, phi thuyền 】
【 Đồ Long Giả tặng nhịp điệu gió lốc ×10】
【 Đồ Long Giả tặng pháo hoa ×50】
【 Đồ Long Giả tặng sao ×999】
……
Kỳ Lãng nhìn quà tặng điên cuồng xuất hiện trên màn hình, nuốt khan: “Kiêu…… Ca?”
Lệ Kiêu cụp mi, một tay quẹt quẹt máy tính bảng một cách hăng hái.
Không chỉ có anh hăng hái, Bạch Lang bên kia hiển nhiên cũng không có ý nhận thua, từ quà tặng đắt tiền như pháo hoa đến tiểu TV. Đắt tiền tặng một lượt thì sang đến rẻ tiền, “Sao” tặng 999 cái, “Bút tâm” tặng 520 cái……
Lệ Kiêu không sợ hãi chút nào.
Đối phương tặng một cái đắt tiền, anh cũng tặng y hệt liền hai ba cái giống nhau; đối diện tặng 999 cái “Sao sao”, anh liền tặng 1314 cái……
Phòng trực tiếp làm sao đã được thấy trận battle có một không hai như vậy chứ, thông báo lên không ngừng, trong chốc lát cơ bản cả app đều lại đây vây xem hai lão đại battle:
【 trời ơi bọn họ đang làm cái gì thế! 】
【 đây đều là vì đường Đóa sao? Có tiền thì có thể làm bất cứ điều gì bạn muốn.】
【 thiệt nhiều tiền! Nghĩ muốn thổi bay hồn của đường Đóa a a a TAT】
【 hai vị lão đại nghỉ một chút đi! Hai ngươi tặng mà tay không đau sao huhu tôi dâng trà cho hai người 】
【 cho tôi sửa câu ‘bạn học gà’ vừa rồi nhé, này mẹ nó quả thật là lão đại! 】
【 chắc cũng là Tiểu ca ca? 】
【 a a Đóa muội đều tại em quá đẹp! 】
【 Tiểu ca ca chụp cái ảnh đi! Nếu đẹp trai thì chắc Đóa muội không gả cho Bạch Lang đâu! 】
……
Cả phòng trực tiếp như ăn mừng năm mới. Nhưng rất nhanh mọi người đã phát hiện ra đương sự – nữ chủ phòng không hề vui sướng, mặt cô viết bốn chữ ‘sinh không thể luyến’.
*cuộc sống không còn ý nghĩa gì nữa.
Lúc bắt đầu Vân Đóa còn khuyên hai câu: “Thật ra mọi người đến xem trực tiếp tôi cũng rất vui vẻ rồi, thật sự không cần tiêu pha như vậy……”
Một lát sau ——
Vân Đóa:…… fine, các người vui là được:)
Trận chiến làm nên lịch sử của các ông lớn cuối cùng cũng kết thúc bằng câu nói của Bạch Lang “Tôi còn paper phải viết và xin rút trước”.
Đồ Long Giả chiến thắng. Ngắn ngủn trong chốc lát, anh đã chiếm vị trí đầu bảng của Bạch Lang, có ưu thế thật lớn.
Khu bình luận tất cả đều là “Hào phóng!!”, “Quỳ trước lão đại”.
Lệ Kiêu cười khẽ. Anh nhìn cô gái nhỏ vẫn còn hơi bối rối trên màn hình, nhếch khóe môi.
Đồ Long Giả: 【 cho nên, tôi có thể được phúc lợi không? 】
Mọi người cũng bình luận rất nhanh:
【 lão đại phải có danh phận!! 】
【 Đóa muội đồng ý đi! 】
【 chụp cái ảnh đi Tiểu ca ca! 】
【 cửa hôn nhân này tôi đồng ý!! 】
“Ách……” rốt cục Vân Đóa cũng mở miệng, “Anh muốn phúc lợi gì?”
Cô mím môi, có chút xấu hổ, “Chỉ cần không quá quá đáng……”
Cô gái nhỏ đỏ mặt qua màn hình cũng có thể thấy rõ. Hai má ửng hồng giống như một quả đào nhỏ thơm ngon mọng nước.
Giọng điệu của Lệ Kiêu trầm xuống, đầu ngón tay anh nhẹ nhàng gõ ra vài chữ.
Đồ Long Giả: 【 Tôi muốn em】