“Hạng Trang múa kiếm, chí muốn lập công”, đối phó với Cao Tiên Chi mới là mục đích thực sự của Trình Thiên Lý, Lý Khánh An chỉ là một bữa sáng nhỏ hắn bày ra trước bữa tiệc mà thôi, chỉ dùng để thăm dò thái độ của Phu Mông Linh Sát đối với Cao Tiên Chi. Hiện giờ hắn rõ ràng, Phu Mông Linh Sát đúng là rất kiêng kỵ Cao Tiên Chi, một Giáo úy nho nhỏ thôi mà Phu Mông Linh Sát cũng không cho qua, chuyện lớn của Cao Tiên Chi hắn lại càng không dễ dàng tha thứ.
– Đại soái, có một đại sự ta muốn bẩm báo với ngài.
Phu Mông Linh Sát nghi ngờ nhìn hắn một cái:
– Đại sự gì, ngươi nói đi!
Trình Thiên Lý hạ giọng nói sát bên tai Phu Mông Linh Sát:
– Ta có thân thích là lang trung Bộ binh, hôm qua ta nhận được một phong thư từ hắn, hắn nói Cao Tiên Chi trong sáu tháng cuối năm ngoài đã hai lần lên triều đình thư giảng, yêu cầu phát động chiến tranh Tiểu Bột luật, chuyện này đại soái đã nghe chưa?
– Cái gì? – Phu Mông Linh Sát kinh ngạc vạn phần – Lời này ngươi nói thực?
– Thuộc hạ xin lấy đầu đảm bảo tuyệt không có nửa câu nói sai.
Phu Mông Linh Sát lập tức giận tím mặt, đập mạnh xuống bàn:
– Cao Lệ nô dám can đảm dâng tấu sau lưng ta!
– Phải đó! Tay hắn cứng rắn rồi, muốn lấy chức đại soái!
– Hừ! Ta muốn xem xem đến tột cùng tay hắn cứng đến thế nào? – Ánh mắt Phu Mông Linh Sát dâng lên sát ý mãnh liệt.
…
Từ trong phủ Tiết Độ Sứ đi ra, Lý Khánh An cũng không vội quay về quân doanh mà theo Cao Tiên Chi quay về trong phủ, tới cửa phòng, Lý Khánh An thuận tiện hỏi:
– Cao soái, lần trước ta có xin đại soái tặng Hữu Tướng một tấm da báo, đại soái đã tặng hay chưa?
– Ta đã sớm phái người tặng rồi – Cao Tiên Chi chần chừ một chút mới hỏi – Như thế nào, ngươi đã phát hiện ra cái gì sao?
Lý Khánh An cười khổ:
– Chẳng lẽ Cao soái không thấy sao? Trình Thiên Lý không phải đối phó ta mà là đối phó Cao soái ngài!
– Cái này ta biết, hắn gây khó dễ cho ngươi chính là không nể mặt mũi ngươi, là muốn dùng ngươi để cảnh giác ta.
Cao Tiên Chi có chút bất ngờ, Lý Khánh An vẫn lắc đầu, không khỏi sửng sốt hỏi:
– Chẳng lẽ ta nói không đúng sao?
Lý Khánh An thở dài:
– Là ta xem thường Trình Thiên Lý, nghĩ hắn làm việc không khôn ngoan, trước khi để lộ tin tức thực tế hắn căn bản không tính toán đối phó ta, hắn biết chuyện này không bắt được nhược điểm của ta, chẳng qua là thả con tép bắt con tôm, thử thái độ của Phu Mông Linh Sát đối với Cao soái. Nếu ta không đoán sai, nhất định hắn có đòn sát thủ khác.
– Đòn sát thủ! Cái này là cái gì? – Cao Tiên Chi nghi hoặc hỏi.
– Ta hoài nghi việc Cao soái một mình dâng tấu triều đình dụng binh đối với Tiểu Bột Luật đã bị hắn biết.
Cao Tiên Chi trầm mặc, chuyện này hắn biết sẽ có hậu hoạn, lại không nghĩ tới nhanh như vậy. Thật lâu sau, hắn thở dài một tiếng nói với Lý Khánh An:
– Chuyện này lòng ta đã có tính toán, ngươi lui ra đi!
Lý Khánh An còn muốn nói gì đó, nhưng thấy Cao Tiên Chi đã không còn lòng dạ nào để nghe, chỉ đành lắc đầu lui xuống. Lý Khánh An vừa đi, ánh mắt Cao Tiên Chi đã có chút lo âu, đã quá nửa năm, bên phía triều đình thế nào một chút động tĩnh cũng không có, còn có lễ vật mình đưa đến cho Lý Tướng quốc không biết đã tới chưa.
…
Ánh sáng đã tràn dần lên các cửa phía Đông, vài trọng thần đang vội vàng đi lại, dọc theo hành lang tới Tử Thần điện, thẳng trước mặt là Tướng quốc Đại Đường Lý Lâm Phủ. Lý Lâm Phủ chừng hơn sáu mươi tuổi, từ năm Khai Nguyên thứ hai mươi lăm sau khi Trương Cửu Linh bị bãi tướng, hắn liền bắt đầu nắm giữ đại quyền Đại Đường, đến nay đã gần mười năm, Lý Lâm Phủ dáng người to béo, hai mắt dài nhỏ, chỉ có một cái mũi cực lớn chiếm tới gần một nửa khuôn mặt, sắc mặt lúc này vẫn bày ra chiêu bài tươi cười.
Quyền lực là một thứ độc dược ngọt ngào, khiến cho người đã thưởng thức nó muốn ngừng mà không ngừng được, Lý Lâm Phủ nắm quyền đã mười năm, hắn chẳng những không chán ghét, ngược lại bất cứ lúc nào cũng thích cái mỹ vị quyền lực như gan rồng tủy phượng này. Quyền lực này hắn chưa từng một lần chia xẻ với người khác, mười năm nay hắn vẫn một lần lại một lần tự xử lý đối thủ, Trương Cửu Linh, Ngưu Tiên Khách, Lý Thích Chi, Vi Kiện, cẩn thận nghiền ngẫm tâm tư tinh tế của Đại Đường thiên tử Lý Long Cơ, giúp cho tướng vị của hắn vững như bàn thạch.
Ví như hôm nay, Hoàng thượng đột nhiên triệu kiến Tướng quốc thảo luận chính sự ở Tử Thần điện, đối với người khác mà nói đây là chuyện bất ngờ nhưng đối với Lý Lâm Phủ thì là chuyện trong dự tính. Truyện “Thiên Hạ “
Mấy hôm trước, hắn được Cao Tiên Chi đưa tới một tấm da báo đen, da báo đen tuy hiếm thấy nhưng Lý Lâm Phủ lại cảm nhận được Cao Tiên Chi nguyện ý dựa vào mình, hắn là Đại Đô hộ An Tây, nhưngthực tế hắn cũng không quá quan tâm đến chuyện An Tây, cũng vì quá xa, mà mặt khác Hoàng thượng đã an bài giám quân tới, hắn cũng sẽ không hỏi nhiều cái gì, chuyện Cao Tiên Chi muốn đầu nhập vào thế lực của hắn để nói sau.
Tuy nhiên mặt khác chuyện này đã khéo léo nhắc nhở Lý Lâm Phủ, cả triều đình không có một người hiểu An Tây, nếu ngay cả chính mình cũng không biết, một khi Hoàng thượng hỏi đến, Đại Đô hộ An Tây hắn không phải hơi không làm tròn bổn phận sao? Bất kể thế nào, hắn cũng có quyền nhúng tay vào chuyên An Tây.
Nửa năm trước, Cao Tiên Chi dâng hai tấu chương vào kinh, yêu cầu phát động chiến dịch Tiểu Bột Luật diệt Thổ Phiên ở cứ điểm Thổ Hỏa La, chuyện này Hoàng thượng đã suy xét suốt nửa năm, trong đêm qua Giám quân An Tây Biên Lệnh Thành gửi đến một phong mật thư, ngay lập tức Hoàng thượng liền tổ chức cuộc họp lần này, Lý Lâm Phủ đoán được ngay nhất định Hoàng thượng đã hạ quyết tâm