Hôm sau, ả ta cầm một vali tiền rồi đến chỗ hẹn gặp hắn ta. Lúc cô đi qua phòng anh thì nghe thấy ả ta nói chuyện với ai đó. Cô tò mò, ghé sát tai vào nghe.
– Nếu tôi đưa tiền cho anh, anh sẽ không đến gặp Lăng Triệt đúng không?
– Đúng vậy, gặp nhau chỗ cũ và nhớ mang tiền đấy.
– Được rồi.
Cô nghe được ả ta nói đưa tiền cho ai cơ.
Cô xuống dưới phòng khách lau dọn thấy ả ta bắt taxi ra khỏi nhà. Cô muốn biết được sự thật ả ta đang tính kế gì tiếp đây. Cô nhờ tài xế đuổi theo xe ả ta.
Tại một con hẻm nhỏ, ả ta đưa vali cho một người đàn ông đội mũ đeo kính đen. Cô không nhìn rõ người đàn ông đó. Nghe được thoáng họ đang nói gì.
Hắn mở vali ra bên trong có rất nhiều tiền mặt. Hắn cười nói:
– Haha, Tố Lan cô thật giữ đúng lời hứa đấy.
– Nhận tiền rồi thì mau cút đi thật xa cho tôi. Nếu anh còn lởn vởn, tống tiền tôi một lần nữa đừng bắt tôi ra tay độc ác đấy.
Hắn ta nâng cằm cô bóp chặt nói:
– Em gái gì mà tức giận quá vậy. Cần thận đến ảnh hưởng đến con chúng ta đấy. Cục cưng khi nào bố cần sẽ đến nhận lại con nhé.
– Câm miệng chó của anh lại cho tôi. Đây là con của tôi và Lăng Triệt.
– Tố Lan chẳng nhẽ cô quên những ngày tháng hạnh phúc giữa tôi và cô rồi sao. Cô đúng chỉ giỏi phá hoại gia đình người khác thôi. Tôi khinh.
– Cút ngay cho tôi.
Cô nghe thấy hắn ta bảo đây không phải con của anh thì rất sốc, bất ngờ. Suốt bao lâu nay anh bị ả ta lừa sao. Cô nhanh chóng đi ra khỏi nơi này nhưng vừa quay lại đi được vài bước. Một chiếc ô tô tải từ đâu chạy tốc độ rất nhanh hướng về phía cô, cô chưa kịp phản ứng gì ả ta đã đến đẩy cô ra và bị chiếc xe tải hất tung bay ra một đoạn xa.
Cô bị va đập nhẹ xuống mặt đường không ảnh hưởng gì đến đứa bé. Cô hoảng sợ nhìn ả ta chảy rất nhiều máu xuống đường, mọi người xung quanh bắt đầu vào gọi điện cho cấp cứu. Cô đứng dậy, chưa kịp chạy đến chỗ ả đã bị anh đến tát cho một cái giáng trời. Cô ngã ra đất bị thuộc hạ anh bắt lấy cho lên xe chở đi.
Anh nhanh chóng tiến đến gần ả ta, bế ả ta lên xe đến bệnh viện. Anh nhìn ả ta mà đau lòng nói:
– Tố Lan, em không được ngủ. Em không được bỏ anh. Đừng sợ, sắp đến bệnh viện rồi.
– Lăng Triệt anh….anh đừng….trách Tố Lan….em tự nguyện…đỡ..cho cô…ấy…
Nói xong ả ngất đi. Tay anh nắm chặt lại, mắt đỏ lừ nói:
– Bạch Tiểu Nhi lần này tôi sẽ không bỏ qua cho cô đâu.
Xe nhanh chóng đến bệnh viện gần nhất. Ả ta được đưa vào phòng cấp cứu, các bác sĩ đầu ngành nhanh chóng chữa trị cho ả.
Còn hắn ta thấy ả bị đâm bay người, hoảng sợ cầm vali tiền bỏ chạy nhưng chưa đi được xa đã bị người của anh đánh ngất mà mang đi.
2 tiếng sau, phòng cấp cứu tắt đèn, các bác sĩ ra nói:
– Thưa Lăng thiếu gia, vì va đập quá mạnh nên đứa bé không thể cứu được. Tử cung bị thương nặng nên khả năng sau này mang thai là rất ít. Bệnh nhân bị gãy tay trái, đầu bị va đập mạnh không ảnh hưởng đến não nhưng phải đợi bệnh nhân tỉnh mới biết được thế nào, toàn thân xây sát nhẹ.
Anh nghe thấy đứa con đầu lòng của mình bị mất, người anh yêu bị thương nặng và không thể có con sau này thì trong lòng căm thù cô. Tay anh nắm chặt thành quyền nói:
– Bạch Tiểu Nhi tôi sẽ cho cô nếm trải sự đau khổ mà Tố Lan phải chịu đựng.