Người của Hoàng tộc đều sững sờ.
Chỉ giậm chân một cái mà đã phát huy được sức mạnh đáng sợ đến thế, nếu Dương Thanh giẫm lên người họ thì sẽ xảy ra chuyện gì đây?
Vẻ kinh hãi trong mắt Thượng Quan Hoàng càng rõ hơn, giờ lão ta mới nhận ra, người thanh niên trước mặt đã đạt đến trình độ cực kỳ đáng sợ.
Anh không sợ gì nên mới dám một mình đến Hoàng tộc họ Thượng Quan, thậm chí không hề e ngại người bảo vệ Hoàng tộc nốt.
Dương Thanh cười lạnh: “Người bảo vệ Hoàng tộc á? Ông ta có tư cách gì để trở thành người bảo vệ? Thế nào là bảo vệ? Người bảo vệ phải bảo vệ gia tộc, bảo vệ quốc gia, chứ không phải đợi tới khi nhà mình sắp bị tiêu diệt thì mới chạy đến”.
“Hôm ấy, sau khi Lý Trọng dùng liều thuốc Siêu Phàm, thực lực tăng mạnh, cao thủ của nhà họ Lý và Hoàng tộc chết như ngả rạ khi bao vây Lý Trọng, người bảo vệ Hoàng tộc đang ở đâu?”
“Họ thà thấy từng cao thủ của Hoàng thành bị kết liễu chứ cũng không muốn ra tay à?”
Lời chất vấn của Dương Thanh đánh thẳng vào lòng mỗi người trong Hoàng tộc, ai cũng có vẻ hoảng hốt.
Nhất là những cao thủ được Dương Thanh cứu khỏi tay Lý Trọng càng rung động hơn, hôm đó, nếu Dương Thanh không ra tay, có lẽ cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Thượng Quan đã chết hết rồi.
Hoàng tộc họ Thượng Quan thiếu đi cao thủ Thần Cảnh, sao có thể gọi là Hoàng tộc chứ?
“Cậu Thanh nói đúng, khi chúng ta liều mạng bảo vệ gia tộc, người bảo vệ đang ở đâu? Đến khi Hoàng tộc sắp bị tiêu diệt thì họ mới xuất hiện, lúc đó vẫn còn tác dụng à? Cao thủ của gia tộc đều chết hết rồi, cho dù giữ được gia tộc thì có ích gì chứ?”
Một cao thủ của Hoàng tộc bỗng căm phẫn nói.
“Đúng thế, người bảo vệ Hoàng tộc họ Thượng Quan không xứng với cái danh người bảo vệ, chúng ta không cần người bảo vệ thế này!”
“Người bảo vệ Hoàng tộc, ông phải cho chúng tôi câu trả lời hợp lý!”
…
Trong lúc nhất thời, những cao thủ Hoàng tộc đã được
Dương Thanh cứu hôm đó đều tức giận quát, tâm trạng vô cùng kích động.