Diệp Thành hắng giọng lạnh lùng, mở ra thái hư long cấm, tăng thêm cả hàng trăm loại trận pháp phòng ngự.
Vù! Vù!
Hư thiên rung chuyển, hàng trăm thần mang cái thế của sát trận trong hư thiên cùng đánh tới, trận pháp phòng ngự của Diệp Thành lập tức vỡ tan, cho dù là Diệp Thành thì một nửa thánh thể cũng nứt lìa, hình thái vô cùng thảm hại.
Mở!
Chỉ nghe thấy tiếng Pháp Luân Vương gằn lên, đại địa trong chốc lát nứt ra.
Tiếp đó, chín cỗ quan tài cổ xưa bay từ khỏi mặt đất lên, ông ta cũng dùng tới cấm thuật thông linh minh giới.
Bịch!
Cỗ quan tài đầu tiên vỡ tan, một người đàn ông cường tráng tay cầm cây gậy bằng xương cốt bước ra, cơ bắp toàn thân như giao long khắc hoạ toàn những đường vân cổ xưa, có lôi chớp bao quanh, chỉ khi cơ thể mạnh mẽ tới một mức độ nhất định mới có lôi chớp như vậy.
Tiếp đó, cỗ quan tài thứ hai nổ tung, người bước ra khỏi quan tài là một thanh niên mặc chiến giáp vàng kim.
Trong cỗ quan tài thứ ba là một lão già đầu tóc bạc phơ, trang phục thời xưa, không biết từ thời đại nào.
Trong cỗ quan tài thứ tư là một người đàn ông trung tuổi tay cầm chiến thương, bóng lưng vững chãi như ngọn núi, đứng sừng sững không gục ngã.
Trong cỗ quan tài thứ năm là một nữ tử.
Trong cỗ quan tài thứ sáu là một người thanh niên với hình dáng giống thư sinh.