– Xin lỗi vừa mới tấn cấp nên không kiểm soát được.(Y Nhiên)
– Không sao đâu. Y Nhiên em tấn cấp bao nhiêu vậy.
– Ngũ cấp từ 35 cấp lên 40 cấp.(Y Nhiên)
Lại một người tấn thăng lên Hồn Tông nữa trong thập quái.
– Nói mới nhớ Tam ca đâu rồi.(Đới Mộc Bạch)
– Cũng không thấy Liệt Vũ muội luôn.(Vinh Vinh)
– À hai người họ trong kia kìa, còn làm gì thì mọi người hiểu.
Đường Long chỉ chỉ vào căn nhà gỗ nơi mà Đường Tam và Liệt Vũ bước vào trong.Mọi người nhất thời đỏ mặt lên, cửa gian nhà bị đạp bay đi và Đường Tam xông ra ngoài hướng về Đường Long bay đi.
– Long đệ không ngờ ngươi lại có ngày tính toán ca ca của mình.(Đường Tam)
– Chẳng phải tốt sao. Dù sao tình cảm hai người ai trong Sử Lai Khắc đều biết mà.
Đường Long ở một bên tránh né Đường Tam đánh tới một bên trêu chọc huynh trưởng của mình, Liệt Vũ thì được các cô gái xúm lại hỏi han đủ điều khiến cho nàng đỏ mặt không ngớt.Liệt Vũ u oán nhìn Đường Tam và Đường Long, Đường Tam thấy vậy phi thân tới chỗ Liệt Vũ thay nàng giải vây, mọi người thấy vậy chỉ có huýt sáo cười trừ.
– Tam ca. Huynh và Liệt Vũ muội tấn thăng bao nhiêu cấp.
Đường Tam và Liệt Vũ nghe Đường Long hỏi thì thoáng cảm nhận hồn lực của mình sau đó chấn kinh luôn rồi.
– Long đệ à. Đệ đã làm cái gì vậy.
– À đệ có chút lỡ tay cho quá liều một chút.
Gân xanh trên trán Đường Tam xuất hiện, nói thật Đường Long có đánh người xúc động nhưng vẫn nhịn xuống.
– Ta thì 40 cấp còn Vũ muội là 39 cấp.(Đường Tam)
– Ồ.
Đường Long cảm thán một tiếng khiến cho Đường Tam tức điên lên, Đường Tam sắn ống tay áo lên định xông lên một hồi thân ái với đệ đệ mình.
Độc Cô Nhạn và Diệp Linh Linh cũng tỉnh lại sau khi thành công hấp thu lễ vật mà Đường Long cho các nàng.
– Tỉnh rồi sao.
– Ừ tỉnh rồi. Em tới 49 cấp luôn rồi.(Độc Cô Nhạn)
– Em là 38 cấp.(Diệp Linh Linh)
Đường Long thoáng cảm nhận thì trong cơ thể mọi người vẫn còn tồn trữ lấy một chút dược vật chưa hấp thu hết, những điều này cần ngoại lực tác động vào mới.
– Mọi người còn chút dược lực chưa hấp thu hết nên là anh trợ giúp cho.Nên nhớ phải dùng hồn lực chống đỡ lấy.
Đường Long nói xong liền nhìn về phía Tà Hổ đám người, bọn họ hiểu ý liền bộc phá ra kinh người khí thế hướng về tiểu quái vật đè ép xuống, Đường Long cũng vậy bộc phát ra khí thế của mình có kèm theo chút sát khí của mình.
Mọi người còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì cảm thấy áp lực đè nặng lên mình, họ nhớ lại Đường Long nói là dùng hồn lực chống lại thì mọi người đều thả ra hồn lực của mình trừ những người đã đạt tới 40 cấp ra.
Mã Hồng Tuấn vừa tắm ra sau xong thì cũng tạo ngộ tình cảnh giống như những người khác.Mọi người chống đỡ được một canh giờ thì mọi người đều lên nhất cấp, ai đã tấn cấp lên 40 cấp thì đều từ từ thu hồi hồn lực của mình, lại sau một canh giờ thì mọi người cũng lên nhất cấp, lúc này Đường Long cùng với những người khác đều dừng lại hết.
– Mọi người đều tấn cấp 40 lên Hồn Tông rồi. Giờ đi liệt sát Hồn thú để lấy Hồn hoàn cho Đới Mộc Bạch, Đường Tam, Chu Trúc Thanh, Độc Cô Nhạn, Mạnh Y Nhiên.
– Chuyện đó không vội. Chờ những người khác hoàn thành hấp thu linh thảo hoàn tất cùng với củng cố căn cơ đã.(Đại sư)
– Cũng tốt.
– Đúng rồi lão công, em tò mò là anh hiện tại là bao nhiêu cấp vậy.(Tiểu Vũ)
Mọi người đều xoay sang nhìn Đường Long khi mà nghe Tiểu Vũ hỏi thăm lấy, họ cũng tò mò lấy thực lực hiện tại của Đường Long.Cậu cũng không dấu diếm mà phóng thích Vũ Hồn của mình cùng với Hồn hoàn ra, dưới chân cậu mười bốn cái Hồn hoàn đều nổi lên.
Mọi người khiếp sợ khi mà mười bốn Hồn hoàn trôi nôi sau lưng Đường Long.
– Hồn Vương còn cấp bậc hồn lực là 58 cấp.
Mọi người hít vào ngụm khí lạnh khi mà Đường Long nói ra tu vi của mình, họ không biết là Đường Long trong vòng nửa năm nay cậu luyện tập kiểu gì. Thật ra đó không phải là tu vi chân thật của Đường Long đâu, nếu nói ra sẽ hù dọa bọn họ mất, chân thật tu vi của Đường Long là Hồn Đế 65 cấp.Đường Long nói dối trắng trợn như vậy mà mọi người vẫn tin trừ một số người có tu vi cao là nhìn ra được tu vi thật của Đường Long.
Thời gian trôi qua bảy ngày và mọi người cũng triệt để củng cố lại cảnh giới của mình sau khi hấp thu xong linh thảo cùng với luyện hóa hoàn thành linh thảo.Tất cả đều tập trung vào gian nhà vốn thuộc về Liễu Nhị Long mà tập trung tu luyện hồn lực, củng cố dược hiệu. Ngay cả Đại sư cũng không ngoại lệ. Thức ăn mỗi ngày đều do Phất Lan Đức sai người đưa tới. Để cho bọn họ có thể an tâm tu luyện, Phất Lan Đức còn cử Triệu Vô Cực cùng hai gã sư phụ thực lực mạnh đến ở bên cạnh căn nhà gỗ để bảo hộ.
Trong căn nhà gỗ, Sử Lai Khắc Thập Quái và Đại sư ngồi vây quanh thành vòng tròn, trên thân thể mỗi người đều lóe ra các loại quang mang khác nhau.
Bất đồng hơi thở hỗ trợ lẫn nhau.
Ngồi ở trong cùng là Đái Mộc Bạch, trên người hắn, hai đạo hắc bạch quang mang tương giao chói sáng toát ra một loại khí thế bá đạo.
Ở bên trái Đái Mộc Bạch chính là Chu Trúc Thanh, hắc sắc quang mang lấp lánh linh xảo. Ở bên phải Đái Mộc Bạch chính là đại hương tràng thúc thúc Áo tư tạp, quang mang trên người hắn chính là quái dị nhất. Ăn xong bát tiên lan, hắn hồn lực bỗng biến thành mầu phấn hồng, cái loại quang mang này bỗng xuất hiện trên người một vị nam tử hồn sư quả thực là khiến cho người khác cảm thấy có chút quái dị.
Ở bên phải Áo tư tạp là Đường Tam, trên người Đường Tam thì bạch sắc quang mang chiếm phần lớn, còn có cả hồng lam lưỡng sắc quang mang huyền phù ẩn hiện, chỉ bất quá là mầu sắc đều rất nhạt, nếu không nhìn kỹ thì rất khó có thể nhận ra.
Bên cạnh Đường Tam chính là Liệt Vũ, trên người nàng tỏa ra quang mang lam sắc xung quanh thân thể nàng xoay tròn.
Cạnh Liệt Vũ là Đường Long, cả người ra huyết sắc quang mang đỏ đậm như huyết cạnh Đường Long là Tiểu vũ, trên người tràn ngập quang mang mầu đỏ sậm, hai tay nắm chặt Tương tư đoạn trường hồng, mặc cho hương thơm phiêu đãng trước mặt, cứ lẳng lặng tu luyện.
Bao bọc quanh Mã Hồng Tuấn là một cỗ kim xích quang mang, Trữ Vinh Vinh thì lại là mầu vàng đậm, còn đại sư thì trên người phóng xuất ra một cỗ tử sắc quang mang nhàn nhạt. Cả nhà gỗ quang mang lưu chuyển, vạn phần diễm lệ.
Đựoc tiên phẩm dược thảo hỗ trợ, lúc này Sử Lai Khắc Thất Quái thực lực đều có biến hóa.
Tà Mâu Bạch Hổ Đái Mộc Bạch, bốn mươi cấp.
Hương Tràng Chuyên Mại Áo Tư Tạp, ba mươi chín cấp.
Thiên Thủ Tu La Đường Tam, bốn mươi cấp.
Tà Hỏa Phượng Hoàng Mã Hồng Tuấn, ba mươi sáu cấp.
Nhu Cốt Mị Thố Tiểu vũ, ba mươi bảy cấp.
Thất Bảo Lưu Ly Ninh Vinh Vinh, ba mươi chín cấp.
U Minh Linh Miêu Chu Trúc Thanh, bốn mươi cấp.
Liệt Phong Liệt Vũ, bốn mươi cấp.
Long Xà Mạnh Y Nhiên bốn mươi cấp.
Xích Diệt Đường Long sáu mươi sáu cấp.
Cùng với thập quái thì Độc Cô Nhạn và Diệp Linh Linh cũng không cam lòng yếu thế.
Độc Cô Nhạn năm mươi cấp.
Diệp Linh Linh bốn mươi cấp.
Sử Lai Khắc Thập Quái vốn vừa mới đột phá vào giai đoạn ba mươi cấp, bỗng chốc có bước nhảy vọt tiến sâu vào bốn mươi cấp, quá trình ngắn ngủi như vậy không ai có thể nghĩ tới.
– Chúng ta đi liệt sát Hồn thú thôi.Lần này có viện trưởng cùng Triệu lão sư và muội với những người khác thì Hồn thú ngàn năm không gây khó khăn gì nhỉ.
– Đương nhiên rồi.(Liễu Nhị Long)
Đới Mộc Bạch mấy ngày trước được Phất Lan Đức và Triệu Vô Cực dẫn đi săn Hồn thú và họ cực kì may mắn khi mà mới đi vào hai ngày thì đã gặp được một con Hồn thú phù hợp với Đới Mộc Bạch đồng thời nó cũng chuẩn bị từ 3990 năm tiến giai thành hơn 4000 năm Hồn thú.
Cũng trong thời gian này thì nhóm Sử Kai Khắc thập quái thượng khóa vài lần để chờ Đới Mộc Bạch về rồi cùng nhau đi săn Hồn thú, trong quá trình đó có một kẻ tên là Thái Long tìm đường chết tới khiêu khích Đường Long đồng thời bảo cậu tránh xa Tiểu Vũ ra, hậu quả là bị Đường Long đánh cho thừa sống thiếu chết ngay tại phòng học, hắn sau đó được Thiệu Hâm đưa đi chữa trị nhưng sau đó nghỉ ngơi hai ngày thì tên Thái Long mang theo vài đồng bọn của mình chặn đánh Đường Long, kết quả vẫn như cũ là đại bại hơn nữa là cực kì thê thảm, Thái Long hai tay bị bẻ ngược ra đằng sau đồng thời gãy ba xương sườn, mấy tên đồng bọn của Thái Long cũng không khá hơn là bao, mệnh căn bị đá nát cùng với bị Đường Long đưa băng hàn khí tức vào trong cơ thể bọn họ khiến cho họ thành tựa Hồn sư của mình ngưng lại ở Hồn Tôn.
Phất Lan Đức khi về biết được việc này đi hỏi thì được báo là dám cả gan đụng vào nữ nhân của Đường Long, khi nghe báo cáo như vậy hắn không có trừng phạt gì Đường Long cả, những ai từ Sử Lai Khắc học viện cũ tới đều biết đụng ai chứ đừng có đụng vào nữ nhân của Đường Long nếu không là cái giá cực kì thảm trọng.
– Thế lần này đi nơi nào săn Hồn thú vậy.(Đới Mộc Bạch)
– Lạc Nhật Sâm Lâm. Nơi này là nơi mà ta đã tu luyện trong nửa năm cùng Tam ca với Độc gia gia.
Sau đó Đường Long và Đường Tam dẫn đầu đi vào Lạc Nhật Sâm Lâm, Đường Long vừa mới bước vào khu rừng thì đã có một con Hồn thú lại chào hỏi cậu, nó Minh Địa Hùng tu vi hơn 4000 năm.Minh Địa Hùng giơ lên hùng chưởng của mình vỗ xuống đầu Đường Long.
Đường Long không tránh không né mặc cho Minh Địa Hùng phách xuống đầu cậu, kết quả là đầu cậu cắm vào trong đất chân chỉ thiên.Tư thế quái dị của Đường Long làm chọc cười mọi người trong đoàn đội.
– Haha.(Mọi người)
Đường Long rút đầu mình ra khỏi mặt đất, mặt căm tức nhìn Minh Địa Hùng.
– Móa nó vừa mới bước chân vào đã phải ăn vả cùng với đất rồi.
– Đ-t mọe mày vỗ tao đã rồi giờ tới tao.
Đường Long dậm chân xuống đất bay lên ngang mặt Minh Địa Hùng rồi vươn tay nắm lấy lông trên đầu nó lôi xuống đất và ấn xuống.
– Cho ngươi nếm thử mùi vị của đất nó như thế nào.
Ầm
Minh Địa Hùng giờ lại thành giống như Đường Long lúc nãy đầu cắm vào trong đất chân chỉ thiên nhưng khác biệt là không chút động tĩnh nào, nó đã bị Đường Long làm cho choáng váng đầu óc rồi.
– Chúng ta tiếp tục đi thôi.
So sánh giữa Lạc Nhật sâm lâm cùng với Tinh Đấu đại sâm lâm, ngoại trừ diện tích nhỏ hơn rất nhiều, cũng có khá nhiều điểm khác biệt. Tinh Đấu đại sâm lâm nằm ở giải đất trung tâm của đại lục, còn trung tâm bên trong nó chính là Hồn Thú sâm lâm.
Nơi đó cũng nằm trong phạm vi nhiệt đới, nên đại bộ phận thực vật trong rừng sâu đều là thực vật của đới nóng.
Còn Lạc Nhật sâm lâm lại nằm trong giải đất trung tâm của Thiên Đấu đế quốc, mặc dù không hoàn toàn nằm trong đới lạnh, nhưng nhiệt độ thấp hơn so với bên Tinh Đấu đại sâm lâm kia rất nhiều, điều này tạo ra cho thảm thực vật nơi đây mang nhiều đặc tính của thực vật ôn đới phương Bắc.
Khoảng cách hồn sư học viện tinh anh đại chiến thời gian chính thức bắt đầu còn có nửa tháng nữa, đây cũng là kỳ hạn để cho Sử Lai Khắc Thập quái liệp sát hồn thú cho bản thân mình. Trong vòng nửa tháng đó, bất luận bọn họ có liệp sát được không cũng đều phải trở về học viện, tham gia dự tuyển tại Thiên Đấu thành phân khu của Thiên Đấu đế quốc.
Tiến vào Lạc Nhật sâm lâm đã được nửa ngày, trên đường gặp phải số lượng hồn thú so với ở Tinh Đấu đại sâm lâm không khác nhau nhiều lắm, nhưng tố chất thì lại yếu hơn khá rõ rệt. Mặc dù cũng có gặp một số đầu hồn thú cấp bậc ngàn năm, nhưng đại đa số đều là vừa mới đạt được ngàn năm tu vi, hiển nhiên đây không phải là những con mà mọi người hi vọng, mà đại đa số những hồn thú này cũng không có tìm đến trêu chọc bọn hắn.
– Nghỉ ngơi một chút đi, ngày mai sẽ tìm.(Phất Lan Đức)
Phất Lan Đức nhìn sắc trời đã dần tối sầm xuống, liền nói với Sử Lai Khắc Thập quái đang tìm kiếm ở bốn phía xung quanh.
Bởi vì có hồn đạo khí trợ giúp, mọi người người chuẩn bị cũng rất dễ dàng, chỉ trong một chốc lát, hai tòa doanh trướng to lớn đã nhanh chóng được dựng lên, bởi vì đây là ở trong Hồn Thú sâm lâm nên mọi hành động đều phải phản ứng thật nhanh, mọi người chia nhau vào doanh trướng đó mà nghỉ. Bốn vị sư phụ một tòa, Sử Lai Khắc thập quái một tòa, còn chuyện canh gác buổi đêm hiển nhiên là do Sử Lai Khắc thất quái phân công nhau.
Do đây không phải là lần đầu tiên hợp tác, nên Sử Lai Khắc thập quái phối hợp với nhau rất ăn ý, Mã Hồng Tuấn, Áo Tư Tạp, Đái Mộc Bạch ba người phụ trách việc chuẩn bị doanh trướng, còn Liễu Nhị Long dẫn các nữ hài tử đi chuẩn bị thức ăn, còn Đường Tam đi xung quanh một vòng, dùng một ít dược phấn đặc biệt trên người để cách ly khu vực trướng với bên ngoài, chẳng những đối với hồn thú có những uy hiếp nhất định, đồng thời cũng tránh để sâu bọ rắn rết xâm nhập và Đường Long đi xung quanh khu vực khoảng 5m rồi đặt một số bẩy báo động.
Hai người Đường Tam và Đường Long trở về sau khi hoàn thành dò xét xung quanh trướng một vòng, khi trở lại thì hai tòa trướng đã dựng xong rồi, Mã Hồng Tuấn đang dùng Phượng Hoàng Hỏa diễm của hắn đốt lên một đống lửa, trên đống lửa có một cái nồi sắt, nước cũng là do trong hồn khí đạo của mọi người mang theo lấy ra, lúc này đang trong quá trình tăng nhiệt độ.
– Sư phụ, đốt lửa không sợ có chuyện sao?(Đường Tam)
Cũng không tránh Đường Tam nghi hoặc vì hắn được Đại sư dạy đốt lửa trong sâm lâm là rất nguy hiểm.
Đại sư chưa kịp mở miệng, Phất Lan Đức đã cười nói.
– Yên tâm đi, nơi này cũng không phải là Tinh Đấu đại sâm lâm, cũng không có tồn tại những cái loại kinh khủng như Thái Thản Cự Viên đâu. Cho dù có hồn sư đi tìm kiếm cũng sẽ không gây ra phiền toái gì đối với chúng ta, đừng quên Hoàng Kim Thiết Tam Giác chúng ta giờ đây đã tề tụ rồi, nếu không phải là Phong Hào Đấu La thì không ai có thể xúc phạm đến các ngươi. Cả Đại lục, Phong Hào Đấu La cũng có hơn mười người mà thôi, cho dù xảo ngộ cũng chỉ có thể gặp được một người là cùng, địa vị bọn họ như vậy thì tranh chấp hồn thú với các ngươi làm gì.(Phất Lan Đức)
Sử Lai Khắc thập quái, người đầu tiên chịu trách nhiệm canh gác đêm chính là Đái Mộc Bạch, đây là do hắn chủ động yêu cầu, làm lão Đại của Sử Lai Khắc thất quái, bất luận là về tuổi hay hồn lực hắn đều lớn nhất, tự nhiên khi đưa ra yêu cầu sẽ được chấp nhận, nửa đêm sẽ đến phiên Đường Long rồi tới Đường Tam, còn Áo Tư Tạp cùng các nữ hài tử có thể yên tâm mà nghỉ ngơi.
Trong trướng bồng của Sử Lai Khắc thập quái cũng trải qua thảo luận mới có thể đưa ra quyết định.
Mã Hồng Tuấn là người mà những nữ tử không muốn gần nhất, nên trực tiếp bị vất vào vị trí ngoài cùng bên trái, mà Chu Trúc Thanh lại chủ động yêu cầu nằm ở phía ngoài cùng bên phải.
Vấn đề xuất hiện, Sử Lai Khắc thập quái có năm nữ năm nam, điều này hiển nhiên sẽ có một nam một nữ phải nằm cạnh nhau.
Cứ như vậy, trong số những nữ tử bên trong trướng bồng chỉ có Liệt Vũ là có thể, mà cùng với nàng cũng chỉ có thể là Đường Tam.
Vốn Đường Tam không muốn lắm, nhưng mọi người cứ vin vào cái gọi là vợ chồng với nhau thì ngại gì, bất đắc dĩ chỉ có thể an bài như vậy. Từ trái qua phải phân biệt là: Mã Hồng Tuấn, Áo Tư Tạp, Đường Tam, Tiểu Vũ, Ninh Vinh Vinh và Chu Trúc Thanh.
Đường Long thì chủ động đi ra ngoài trướng bồng ngồi tĩnh tọa ở phía trước nhắm mắt lại nghỉ ngơi.