Phù Ám Triều do dự một chút rồi nói.
– Ngươi có ý gì?
Nhiếp Vân nhướng mày nói:
– Ý của ngươi là chẳng lẽ không đi cứu bọn họ hay sao?
– Không phải, ý của ta không phải như vậy.. Ý của ta là, chúng ta quang minh chính đại đi qua như vậy, rất dễ bị người khác phát hiện ra. Khi đó nếu như để cho bọn hắn có chuẩn bị trước, như vậy cho dù đám người Tiêu Diêu Tiên thực sự gặp phải nguy hiểm gì, như vậy chúng ta cũng không có bất kỳ biện pháp nào.
Phù Ám Triều nói.
– Đúng vậy. Không sai!
Nhiếp Vân gật đầu.
Phù Ám Triều nói không sai, hai người Tiêu Diêu Tiên đều là hạng người thông minh tuyệt đỉnh. Chuyện mà bọn họ không ứng phó được, như vậy đối với những người còn lại cũng vô cùng khó khăn. Một khi bọn họ rơi vào khốn cảnh như vậy, nhóm bọn hắn quang minh chính đại xông tới như vậy, tất sẽ rơi vào bẫy rập.
– Ngươi nói xem chúng ta phải làm gì?
Thấy hắn ở dưới tình huống như vậy cũng không rối loạn trận cước. Nhiếp Vân không tự chủ được mà gật đầu một cái, trong thanh âm mang theo vẻ hỏi thăm.
– Ở trên người ta có mấy món Ẩn nấp khôi giáp, là thứ dùng Ẩn nấp đại đạo để luyện chế ra. Sau khi mặc vào có thể che giấu bản thân. Ý của ta rất đơn giản, chúng ta mặc vào khôi giáp, lặng lẽ đi về phía trước. Một khi thực sự gặp phải nguy hiểm, như vậy cũng có thể đề phòng trước.
Phù Ám Triều vừa nói xong thì cổ tay khẽ lật một cái. Mấy món khôi giáp nhất thời xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Bên trên có khắc văn tự đặc thù.
Nhìn một cái thì Nhiếp Vân đã biết. Loại Ẩn nấp khôi giáp này có tác dụng tương tự với Ẩn nấp thiên phú, là một loại bảo vật hiếm có.
Mặc dù cấp bậc không cao, thế nhưng sau khi mặc vào lại có thể làm cho người ta che giấu tung tích, dẫn tới hiệu quả không thể tưởng tượng được.
Vật này đối với cường giả cấp bậc Chúa Tể đã không có bất kỳ tác dụng nào. Nhưng mà đối với bọn hắn bây giờ mà nói, cũng là bảo bối không có nhiều, tác dụng cực lớn.
– Được rồi, chúng ta cùng thay đi!
Mặc dù có Ẩn nấp chi khí có thể sử dụng. Thế nhưng Nhiếp Vân cũng không có cự tuyệt, hắn nhận lấy một món khôi giáp, thoáng cái đã mặc vào trên người. Lực lượng lưu thông ở trên văn tự trong khôi giáp. Quả nhiên đã cảm thấy giống như sử dụng ẩn nấp chi khí, cả người ẩn nấp ở trong hư không.
– Đây là một đạo Địa Hành khí, các ngươi cũng không cần tìm hiểu nó là cái gì, chỉ cần hấp thu nó vào trong thân thể là có thể đi thông mặt đất không chút không trở ngại! So với việc lĩnh ngộ Địa Hành đại đạo không có chút khác biệt nào. Lần này chúng ta không đi trên không trung mà đi dưới đất!
Nhiếp Vân lại đưa cho mỗi người một đạo Địa Hành chi khí.
Mọi người vội vàng gật đầu, hấp thu Địa Hành chi khí vào trong thân thể.
Ở chỗ này thực lực giảm sút, cho dù bọn hắn đều là Chúa Tể, thế nhưng lại có rất nhiều năng lực không thể sử dụng, có Địa Hành chi khí và Ẩn nấp khôi giáp, muốn ẩn nấp thân thể sẽ trở nên đơn giản hơn nhiều.
Năm người chuẩn bị xong, đồng thời chui xuống mặt đất, dọc theo dưới đất nhanh chóng đi về phía trước.
Đi xuống mặt đất, trên đường đi rất là yên tĩnh. Nhiếp Vân lại cho mọi người mỗi người một đạo Thiên Nhãn chi khí, vừa đi về phía trước lại vừa nhìn lên.
Đi bảy, tám mươi dặm mà vẫn không có phát hiện ra tung tích của đám người Tiêu Diêu Tiên. Tất cả mọi thứ trên mặt đất đều giống như trước đó. Khắp nơi đều là người chết, bất quá thời gian những người này tử vong đều không còn là một phút trước, mà đã tử vong được một đoạn thời gian.
Có thời gian những người trong thôn trang chết đã chứng minh bọn họ đang đi đúng hướng.
– Trước mặt dường như có chiến đấu, nhanh một chút đi!
Đột nhiên Nhiếp Vân ngừng lại một chút, lỗ tai dán vào trên mặt đất, cẩn thận nghe một tiếng. Lập tức sắc mặt ngưng trọng, lại nói với mọi người một câu.