Dương Thanh nói rồi giơ tay lên, khí thế đáng sợ bùng nổ từ lòng bàn tay anh.
Ngay sau đó, anh đập mạnh vào đầu Vũ Văn Bân.
“Dương Thanh, tao chết thì mày cũng không sống nổi! Ha ha ha ha!”
Trong mắt Vũ Văn Bân không hề có vẻ e ngại, anh ta phá lên cười.
“Rầm!”
Ngay sau đó, tay Dương Thanh đã đập trúng đầu Vũ Văn Bân.
Đúng lúc sức sống của Vũ Văn Bân hoàn toàn biến mất, Dương Thanh bỗng cảm nhận được sự nguy hiểm từ vật thể màu đen.
Dương Thanh lập tức biến sắc, ném nó ra xa theo phản xạ có điều kiện.
“Rầm!”
Đúng lúc vật thể màu đen rời khỏi tay anh, một tiếng nổ bỗng vang lên, khí thế hủy diệt lan ra khắp bốn phía.
Dương Thanh đang ở gần vật thể màu đen nhất trực tiếp bay xa mấy chục mét, nặng nề rơi xuống đất.
“Trời đất! Có chuyện gì xảy ra trong khu rừng ở Hoàng thành vậy?”
“Tiếng động hồi nãy là tiếng nổ à?”
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao hồi nãy tôi lại cảm nhận được hơi thở hủy diệt từ tiếng nổ đó chứ?”
Vụ nổ từ vật thể màu đen khiến cả Hoàng thành Thượng Quan rung chuyển, vô số cao thủ nhìn về phía khu rừng trong Hoàng thành với vẻ kinh hãi.
Cùng lúc đó, trong Hoàng điện của Hoàng tộc họ Thượng Quan.
Thượng Quan Hoàng ngồi ở ghế trên, phía dưới là các cao thủ của Hoàng tộc.
Lúc này ai cũng có vẻ nghiêm nghị, đối với Hoàng tộc họ Thượng Quan, hôm nay đúng là kinh khủng, cao thủ Siêu Phàm Cảnh duy nhất của Hoàng tộc họ Thượng Quan – Thượng Quan Phó đã chết!
Không những thế, Hoàng tộc họ Thượng Quan cũng tổn thất rất nhiều cao thủ Thần Cảnh.