Đường Long lại tiếp tục luyện chế lò đan khác, thời gian cứ thế trôi qua nửa năm và Đường Long cũng luyện chế ra rất nhiều đan dược khác nhau, có loại bổ túc hồn lực của mình hoặc là có loại gia tăng hồn lực lên nhất cấp nhưng có tác dụng phụ là phải tĩnh dưỡng một ngày.
– Chẳng mấy chốc đã ở đây nửa năm rồi. Tam ca chúng ta cũng trở về thôi.
– Được. Đám linh thảo kia cũng thành thục rồi.(Đường Tam)
Cửu Tiết Phỉ Thúy cũng trong nửa năm này nuốt vào đại lượng đan dược nên là có biến đổi về chất, cho dù độ lớn nhỏ là không đổi, nhưng con ngươi trong cặp mắt nhỏ tí của nó lại càng trở nên trong suốt, cả thân thể cũng gần như trong suốt, Bích Lục giống như là ngọc thạch được điêu khắc bình thường, trong cơ thể mơ hồ có hai loại khí lưu Hồng Bạch vận chuyển.
Tên: Cửu Tiết Phỉ Thúy(Ấu tiểu)
Đẳng cấp: Sư thú Tứ tinh.
Huyết mạch:chưa có
– Được rồi để ta hộ tống các ngươi trở về đi, dù sao cũng già rồi cũng muốn làm chút việc thôi.Ta nghĩ trở thành Cố vấn cấp cao của học viện các ngươi.(Độc Cô Bác)
Sau đó hai người Đường Long và Đường Tam dưới hộ tống của Độc Cô Bác trở về Sử Lai Khắc học viện, tới nơi Đường Tam chạy tiến lên, cùng thủ vệ ở cửa nói vài câu gì đó, thủ vệ liền chạy vào trong học viện.Một lát sau thì đám người Phất Lan Đức cùng mấy vị sư phụ đi ra cùng với nhóm nữ, khi thấy Đường Long thì Liễu Nhị Long và Tiểu Vũ là người xông ra trước nhưng tưởng là sẽ có màn đoàn tụ vui vẻ thì câu nói của Liễu Nhị Long cùng hành động của nhóm nữ khiến cho mọi người ở đây dở khóc dở cười.
– Các chị em đánh hắn.(Liễu Nhị Long)
– A bạo hành gia đình.
Mặc kệ Đường Long có kêu gào thế nào đi nữa thì hội nữ nhân của Đường Long vẫn tiếp tục đánh hắn, đến khi mặt mũi cậu bầm dậm thì mới dừng lại.
– Chỉ sợ là ngươi về trễ một chút sẽ không gặp được chúng ta.(Liễu Nhị Long)
– Vì sao? Có ai gây khó dễ cho các ngươi? Hắn là ai vậy nói ra tên đi ta đi giết hắn?
Chuyện gì chứ liên quan tới lão bà của hắn bị khi dễ thì Đường Long tuyệt đối khiến hắn không thấy được mặt trời ngày mai.
– Không phải chuyện đó.(Tiểu Vũ)
– Trong vòng nửa năm nay, bọn họ cũng có những tiến bộ không nhỏ. Mã Hồng Tuấn đã đột phá cấp ba mươi rồi tìm được đệ tam hồn hoàn cho chính mình, Chu Trúc Thanh cùng Ninh Vinh Vinh tới 35 cấp,. Áo Tư Tạp hồn lực đã tăng lên hai cấp, Tiểu Vũ tăng đến những ba cấp, Đái Mộc Bạch thì đang bế quan, đánh sâu vào bình cảnh để tiến vào cấp bốn mươi, phá vỡ được bình cảnh cũng có đôi chút khó khăn, bất quá cũng không còn lâu lắm nữa rồi. Chờ hắn đạt đến bốn mươi cấp, chúng ta sẽ cùng nhau giúp hắn liệp sát hồn thú, thu lấy hồn hoàn thứ tư.(Đại Sư)
Đường Long cũng không bất ngờ trước sự gia tăng hồn lực của nhóm người Sử Lai Khắc, cậu nhìn về phía Vinh Vinh lộ ra khuôn mặt nghiêm túc.
– Vinh Vinh em có thể liên lạc được với người đáng tin của tông môn em không.
Nhìn thấy biểu lộ nghiêm túc của Đường Long nàng cũng không qua loa mà đi thẳng vào vấn đề.
– Làm sao vậy lão công?(Vinh Vinh)
– Nơi này không thích hợp nói chuyện.Tìm chỗ kín kẽ rồi nói sao. Viện trưởng ngài triệu tập đệ tử và sư phụ lại đi.
– Được.(Phất Lan Đức)
Sau đó trong một căn phòng rộng lớn đám người Sử Lai Khắc đều tề tụ đủ rồi.
– Mọi người đều có mặt hết rồi đấy. Nói đi Tiểu Long ngươi có chuyện gì mà cần tụ tập mọi người.(Phất Lan Đức)
Đường Long đầu tiên là lấy ra hết đống đan dược mà cậu luyện chế trong nửa năm qua đặt lên bàn rồi hướng bọn hắn giải thích từng loại cho mọi người hiểu, đám người hít vào ngụm khí lạnh khi mà nghe công hiệu của đống đan dược mà Đường Long lấy ra, là cao thủ lâu năm trong làng dùng độc Độc Cô Bác cùng với am hiểu về độc Đường Tam đều nhạy bén bắt được vấn đề mà Đường Long nói về đan dược.
– Tác dụng phụ đâu.(Đường Tam)
– Ta không tin là chúng không có tác dụng phụ.(Độc Cô Bác)
Đường Long sau đó giải thích cặn cẽ từng loại tác phụ của đan dược.
– Ở đây có hơn 1000 bình, học viện giữ lại 500 bình còn lại thì bán ra ngoài thu về lợi nhuận cho học viện.
– Nhưng mà chúng ta tìm đâu ra người bán chúng chứ.(Ngân Ngân)
– Chẳng phải chúng ta đã có sẵn người bán rồi sao.
Mọi người đồng loạt đều nhìn về Ninh Vinh Vinh, nàng cũng hiểu được vì sao Đường Long lại nghiêm túc nhìn nàng.
– Được để em liên lạc với ám bộ của gia tộc.(Ninh Vinh Vinh)
Ninh Vinh Vinh đi ra ngoài liên lạc với ám bộ gia tộc mình, Đường Long cũng theo sau lấy, đám người Phất Lan Đức cũng bước ra ngoài theo.Ra tới bên ngoài Ninh Vinh Vinh lấy một khối trụ phần dưới có sợi dây, nàng hướng khối trụ đó lên cao rồi dùng tay trái nắm lấy sợi dây giật thật mạnh, từ khối trụ bắn ra một quang cầu và nó bay lên cao nổ tung thành hình tòa tháp.
– Đó là tín hiệu truyền tin của gia tộc muội, nó sẽ bắn lên cao tạo thành tín hiệu và chỉ có ám bộ cùng với đệ tử chân truyền mới biết được tín hiệu này.(Vinh Vinh)
Vinh Vinh vừa mới nói xong thì trong rừng nhảy ra 30 bóng người toàn bộ đều là Hồn sư hết, bằng chứng là trên người nổi lên Hồn hoàn hơn nữa toàn bộ đều là Hồn Thánh.
– Tiểu thư không biết có gì phân phó.(Thủ lĩnh)
Thủ lĩnh của ám bộ hướng Vinh Vinh cung kính một cái lễ rồi mới lên tiếng.
– Ngươi cùng với những người khác hộ tống những vật phẩm này về tổng bộ trực tiếp đưa cho cha ta xử lý cùng vời bức thư này, ông ấy đọc xong biết xử lý như thế nào.(Vinh Vinh)
– Vâng.Xin hỏi người cần gì nữa không.(Thủ lĩnh)
– Tạm thời thì không.Các ngươi có thể rút được rồi.(Vinh Vinh)
– Vâng thuộc hạ xin…(Thủ lĩnh)
– Chậm đã.
Đường Long lên tiếng ngăn lại muốn rời đi ám bộ Thất Bảo Lưu Ly Tông, từ trong áo của cậu lấy ra hai phong thư cùng với một cái hồn đạo khí trữ vật rồi ném về phía thủ lĩnh ám bộ.
– Đồng thời đem mấy thứ này về cho Nhạc phụ luôn đi.
– Xin hỏi công tử là…(Thủ lĩnh)
– Hắn là lão công của ta.(Vinh Vinh)
Thủ lĩnh ám bộ Thất Bảo Lưu Ly Tông cầm lấy những vật phẩm mà Đường Long và Vinh Vinh đưa cho rồi rời đi.
– Việc đầu tiên đã xong. Giờ còn lại là…
Đường Long nhìn về đám tiểu quái vật.
– Tặng lễ vật cho huynh đệ.
Đường Long nói xong từ hồn đạo khí của mình phân biệt lấy ra từng vật sau đó ném về phía tiểu quái vật môn đồng thời giải thích công dụng và cách dùng của chúng khiến cho tiểu quái vật môn kinh hỉ cùng với đám sư phụ chấn kinh.
Trên tay của Đới Mộc Bạch là một đóa hoa cúc to lớn, đóa hoa hiện ra với màu tím sang trọng, mỗi cánh hoa nhìn qua đều có lớp lông nhung đáng yêu bao phủ bên ngoài, tạo thành một thể hoàn chỉnh tự nhiên nhưng lại không có mùi gì tỏa ra. Nhụy hoa ở chính giữa, cao hơn những cánh hoa chừng hơn nửa thước, nhụy hoa tỏa ra quang mang màu vàng lóng lánh nhàn nhạt.
– Đới lão đại là Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc, chính là trung tính tiên phẩm dược thảo, giúp khí vận hành tứ chi, huyết thông bát mạch, có khả năng luyện được Kim Cương Bất Hoại Thân.
– Tê mạnh như vậy.(Đới Mộc Bạch)
– Tiểu Áo cái này cho ngươi.
Tay hắn lần thứ hai cho vào trong Bách Bảo nang, lần này cũng lấy ra một cái hộp ngọc đưa vào tay Áo Tư Tạp.
– Chưa cần nhìn đồ vật, chỉ cần nhìn cái hộp này đã thấy không phải vật thường rồi.(Áo Tư Tạp)
Áo Tư Tạp mở hộp ngọc, chính là đối với Kỳ Nhung Thông Thiên Hoa của Đái Mộc Bạch khi mở ra lại hoàn toàn khác nhau, trong nháy mắt mở hộp ngọc ra, cả phòng đã bị bao phủ bởi một luồng kỳ hương. Một mùi hương hoa lan nồng đậm khiến cho trong lòng người khác cảm thấy thanh tỉnh, mùi hoa thấm tận tâm can khiến mỗi người không nhịn được tinh thần đại chấn, nhịn không được hút sâu một ngụm không khí.
Trong hộp ngọc hiện lên một đóa hoa lan tám cánh, cánh hoa khẽ rung động, toàn thân như một mảng tuyết trắng tinh khiết óng ánh, khiến người nhìn có cảm giác thanh cao xuất trần.
– Tiểu Áo là Bát Biện Tiên Lan, cũng là tiên phẩm dược thảo, tương thích với các vật phẩm làm bằng ngọc, chỉ cần để trong những đồ chứa làm bằng ngọc, ngàn năm không tàn, trăm đời không hỏng. Trong tất cả những tiên phẩm dược thảo ta mang về lần này, nó có dược tính nhu hòa nhất, nhưng cũng là tối thuần nhất, có thể dễ dàng hấp thu, nhưng lại phải đợi thời gian lâu. Công năng bồi nguyên, trừ bỏ tạp chất trong cơ thể, đủ để bù đắp vấn đề tu luyện chậm chạp của thực vật hệ hồn sư các ngươi. Dược lực có thể duy trì liên tục đến khi nhà ngươi đạt cấp bảy mươi.
Mã Hồng Tuấn chứng kiến Đường Long là theo thứ tự tuổi tác mà lần lượt cấp dược thảo cho mọi người thì không thể đợi đến lượt mà tự động tiến lên
– Nhị ca của ta đâu.(Mã Hồng Tuấn)
– Từ từ đừng có khỉ gấp như vậy.
Mọi người đều cười phá lên khiến cho Mã Hồng Tuấn xấu hổ dùng tay gãi gãi sau gót.
– Mập mạp, cái này cho ngươi.
Đó là một gốc tiên thảo mềm mại rung động mầu hồng, nhìn qua thì rất đơn giản, chỉ là một gốc thảo diệp do màu đỏ tạo thành mà thôi, đỉnh của cây thảo diệp trông như cái mào gà, nhưng nếu cẩn thận quan sát thì có thể phát hiện ra điểm khác thường, đó là diệp mạch ( gân lá) lại có màu xích kim . Tiên thảo này vừa xuất ra, nhiệt độ trong phòng bỗng nhiên gia tăng một cách đột ngột.
– Của ngươi là phượng hoàng kê quan, không thể nhai mà chỉ nuốt thôi. Bây giời đề tụ hồn lực, bất luận thống khổ cở nào thì ngươi đều phải nhẫn nại chịu đựng, nếu không thì sẽ thất bại trong gang tấc.Vật này hiệu quả phi thường mãnh liệt, chắc chắn là sẽ gia tăng hồn lực và hoả diễm của ngươi trên diện rộng. Nhưng nếu ngươi bỏ dở nữa chừng, dược hiệu sẽ giảm đi.
– Của Tứ muội Liệt Vũ thì đi trò chuyện với Tam ca đi. Huynh ấy đang giữ đấy, việc hấp thu hồn lực của nó cần hai người đồng thời hoàn thành.
– Được.(Liệt Vũ)
Liệt Vũ cùng Đường Tam đi vào một căn nhà gỗ rồi từ đó truyền ra những động tĩnh của nói chuyện Đường Tam với Liệt Vũ.
Người thứ tư thì lại không phải dựa theo thứ tự tuổi tác là Tiểu Vũ mà là Ninh Vinh Vinh.
– Nhị ca, thế còn của ta thì là cái gì?(Vinh Vinh)
Đường Long mỉm cười đưa cho Vinh Vinh.
– Cái này giống với cái mà ta hiến kính cho nhạc phụ.
Đây là một gốc tiên thảo rất kỳ lạ. Các nhành rễ cây phía dưới, lá cây đều cuốn chặt, đan chặt vào nhau, còn ở trên đỉnh thì là một đóa hoàng sắc Úc kim hương sáng rực rỡ, hương thơm nồng đậm của Úc kim hương) lập tức lấn át, thay thế hương khí từ bát biện tiên lan của Áo tư tạp. Hương thơm nồng đậm lan toả khiến cho người ta có một loại cảm giác hưng phấn mãnh liệt.
– Muội là Khỉ La Úc Kim Hương. Phục dụng nó thì sẽ có thể hấp thụ tinh hoa của thiên địa, quang huy của nhật nguyệt. Thất Bảo Lưu Ly tháp của ngươi thì bản thể vốn thuộc về loại vũ hồn bảo vật, có thêm Úc kim hương này trợ giúp thì sẽ có tác dụng bổ trợ lẫn nhau. Tuy nhiên thì không thể nuốt chững, mà phải cần nhẹ nhàng hấp thụ nhụy hoa, từ từ mà đem tinh hoa hấp thụ vào bên trong cơ thể, sau đó chậm rãi mà tái tu luyện hồn lực khiến cho dược hiệu trải rộng tứ chi xương cốt.
Sử lai khắc thập quái thì năm người đã được tiên thảo, cuối cùng cũng chỉ còn lại Tiểu vũ,Chu Trúc Thanh cùng Mạnh Y Nhiên.
Tiểu vũ bình tĩnh đứng một cách tự nhiên ở một chỗ, không hề sốt ruột, Đường Tam đều cho người khác tiên thảo tốt như vậy, như thế nào lại có thể bạc đãi nàng chứ?
Đường Long đưa hộp ngọc cho Mạnh Y nhiên, bên trong nằm lấy bảy phiến diệp thảo màu xanh lục ở trên có những đường vân kì dị, một bên những đường vân hợp thành xà đồ án một bên những đường vân hợp thành long đồ án.
– Y Nhiên là Mạn Xà Long Diệp Thảo phục dụng nó sẽ giúp cho muội cô động độc tố từ các phiến diệp thảo rồi chuyển hóa thành hồn lực tinh khiết cho muội hấp thu.Nên nhớ là mỗi ngày sáng sớm ngậm vào trong miệng đến khi nào nó tan thì thôi.
Đường Long hướng về Chu Trúc Thanh người đang tò mò đánh giá linh thảo trong tay mình.
– Trúc thanh, ta chọn cho ngươi chu tiên thảo là một loại có thể dễ dàng hấp thu chuyển hóa nhất trong tất cả các loại tiên thảo. Hơn nữa công hiệu thậm chí muốn so với của bọn họ thì còn tốt hơn, phụ giúp tăng lên toàn diện. Chỉ là nếu ăn chu tiên thảo này thì ngươi phải nỗ lực rất lớn. Ta nói để ngươi chuẩn bị tâm lý trước.
Nếu như những lời này là người khác nói thì Chu Trúc Thanh nhất định sẽ cho rằng đối phương có mục đích riêng, nhưng những lời này xuất phát từ miệng của Đường Long thì nàng lại có một cảm giác áp lực, mọi người ở chung đã lâu như vậy, mặc dù Chu Trúc Thanh ít khi nói chuyện, nhưng Đường Long là người như thế nào nàng làm sao không hiểu?
Đó là một đóa hoa màu trắng nhìn thoáng qua thì thấy cũng bình thường, kích cỡ lớn chừng bàn tay người, trông giống như đoá mẫu đơn. Cũng không có thảo diệp, ở phía dưới rể cây có một tảng đá lớn, tảng đá toàn thân đen xì, nhìn bộ dáng Đường Long mang nó là có thể cảm nhận được sức nặng kinh người của tảng đá.Đóa hoa mầu trắng ở phía trên còn được hoà phối với vài vết huyết sắc kinh người, đỏ tươi như máu. Nhìn qua khiến cho người ta cảm giác vài phần kinh tâm động phách.
– Tên nó là Tương Tư Đoạn Trường Hồng.
Đường Long sau đó kể lại câu chuyện xưa về loại thảo dược này.
Trong cơ thể hồn lực vận chuyển, khí huyết vận hành, Chu Trúc Thanh môi anh đào khẽ mở, một tia máu tươi bắn lên cánh hoa.
Ngay trong tích tắc lúc nàng phun huyết thì trong đầu cũng nghĩ về Đường Long, cùng khoảng thời gian vui vẻ và hạnh phúc của nàng cùng Đường Long nhưng sau đó nàng nhớ tới thời gian lịch luyện cùng mọi người..
Máu rơi vào cánh hoa, Tương Tư Đoạn Trường Hồng nhẹ nhàng run rẩy một chút, Đường Long, Tiểu Vũ, Chu Trúc Thanh cùng Đại sư ánh mắt đều tập trung vào này trên cây hoa này, cùng lẳng lặng chờ đợi.Nhưng điều khiến cậu thất vọng là nó chỉ lắc lư rồi dần dần đình chỉ, cũng không có rơi khỏi chi thế.
Khi Đường Long đang chuẩn bị thu hồi tương tư đoạn trường hồng mà lấy ra dược thảo dự bị cấp cho Chu Trúc Thanh thì đột nhiên.
Phốc
Một tiếng vang nhỏ truyền đến, Đường Long quay đầu nhìn lên, chỉ thấy một cái tia máu tươi đã rơi vào trên tương tư đoạn trường hồng, không đợi hắn phản ứng, tương tư đoạn trường hồng lúc này thậm chí còn không có nửa phần lay động nhưng đã lặng yên rơi ra khỏi Ô tuyệt thạch, rơi vào một cái ngọc thủ nhỏ nhắn thon dài.
Tiểu Vũ lau vết máu trên miệng, khuôn mặt toát ra vẻ tươi cười, ánh mắt có chút mê ly đích nhìn đóa hoa động lòng người trong tay.
– Không nghĩ tới, ta mới là người hữu duyên.(Tiểu Vũ)
– Lão công cái câu chuyện xưa nhất định là có thật, đúng không?(Tiểu Vũ)
– Ta cũng không biết. Cứ ăn nó đi, nó sẽ là sự trợ giúp rất tốt cho ngươi.
– Một gốc cây tiên thảo như vậy, như thế nào có thể bỏ đi mà đem nó phục dụng đây? Ngươi không phải đã nói là chỉ cần khi nó nhận chủ thì vĩnh viễn sẽ không phai tàn còn gì? Ta muốn cho nó ở cùng ta. Ta luyến nó, ái nó.(Tiểu Vũ)
– Nhưng là…
– Yên tâm đi lão công, ta sẽ không bị mọi người bỏ xa đâu. Ta nhất định sẽ cố gắng tu luyện.(Tiểu Vũ)
Đường Long cũng không nói thêm gì nữa mà giải thích tiên thảo thứ sáu mà mình lấy ra.
Đó là một gốc hoa dược màu trắng tinh tế, nhìn qua tựa như một đoá hoa thạch bích không nhiễm một hạt bụi. Đường Long đem tới trước mặt Chu Trúc Thanh.
– Hoa này tên là thủy tiên ngọc cơ cốt, công năng nhuận cơ bổ cốt, lưu thông thất kinh bát mạch. Vốn ta là định cấp cho Tiểu vũ, nhưng nàng đã có tương tư đoạn trường hồng, tiên thảo này cũng thích hợp với ngươi, ngươi hãy ăn vào đi.
Mọi người đều nhận được lễ vật của mình khi mà Đường Long đều nhao nhao tìm nơi yên tĩnh luyện hóa linh thảo dựa theo lời Đường Long nói. Độc Cô Nhạn và Diệp Linh Linh cũng được lễ vật của Đường Long, Độc Cô Nhạn là tinh huyết của Cửu Tiết Phỉ Thúy, Diệp Linh Linh là linh thảo hấp thu lấy phong trong thiên nhiên rồi dung nhập vào cơ thể mình.
Trong khi mọi người phụng dụng linh thảo mà Đường Long đưa cho thì Đường Long cũng đưa cho Đại sư một đóa linh thảo rồi giải thích lấy cho Đại sư về tác dụng của nó, Đại sư chấn kinh cúi đầu nhìn lấy linh thảo trong tay mình. Đại sư đang định nói gì thì từ gian nhà mà Đường Tam và Liệt Vũ truyền ra tiếng ngượng ngùng, không cần xem cũng biết hai người đã hành sự rồi.
– Xem ra Tam ca đã bắt đầu rồi.
Đại sư chỉ thoáng đỏ mặt lên rồi cũng gật đầu, sau đó Đại sư cũng ăn lấy linh thảo mà Đường Long đưa.