Các đệ tử Thất Huyền võ phủ nhận được tin tức, tất cả đều hoan hô, những người khổ cực chờ trong gió lạnh tại đây thì đều là các võ giả trẻ tuổi thần tượng Lâm Minh, vinh dự của Lâm Minh thì bọn họ tất nhiên sẽ không ghen tị, mà càng sùng kính hơn.
Vù… Vù… Vù…
Mấy chục tấm Truyền Âm phù đồng thời được thi triển, nhanh chóng truyền tin tức ra ngoài.
Còn có một vài người do khoảng cách quá xa, nên phải dùng liên hoàn Truyền Âm phù. Bình thường thì Truyền Âm phù chỉ có thể truyền không đến trăm dặm, các đại tông môn dùng Truyền Âm phù cao cấp, có thể truyền đi mấy ngàn dặm, mấy vạn dặm, loại Truyền Âm phù này thì tất nhiên là Thiên Vận quốc không có rồi.
Đốt xong một đám Truyền Âm phù, lại tiếp tục tới đám thứ hai!
Trong đêm tối, ánh lửa của Truyền Âm phù càng sáng lạn sặc sỡ hơn.
Dương Lâm hít sâu một hơi, nhìn những ngọn lửa bùng cháy này, đột nhiên cảm thấy chúng thật là đẹp…
…
Hôm sau, tại Thiên Huyền sơn.
Một ngày mới, các trận thi đấu mới, so với hôm qua, số trận đấu hôm nay ít đi nhiều, nhưng lại kịch liệt hơn rất nhiều.
Vẫn không có rút thăm gì, tất cả trận đấu do trọng tài sắp xếp, căn cứ vào thực lực của tuyển thủ mà một lần nữa phân tổ, những người nào đã đấu với nhau thì sẽ không gặp lại nhau nữa, các tuyển thủ hạt giống có thực lực cường đại cũng sẽ không gặp nhau ngay từ đầu.
Lâm Minh được phân trong tổ thứ bảy, một tổ này chỉ có mười người.
Trong mười người này còn có đệ tử thân truyền Phương Khải của Trận tông.
Ngoài ra, còn có Bích Đình Hoa của Huyễn tông.
Tiểu tổ mười người, mỗi một đệ tử cần đấu tám trận, sẽ bỏ qua một người, lần này trận đấu giữa Lâm Minh và Bích Đình Hoa sẽ khó mà tránh được.
Trận đấu giữa hai người mạnh như Lâm Minh và Bích Đình Hoa thì đã diễn ra tại rất nhiều khu thi đấu, thành tích cuối cùng của mỗi một tiểu tổ sẽ xếp ra ba thứ hạng, ba người hạng một, ba người hạng hai, bốn người hạng ba.
Mười tiểu tổ, có tổng cộng ba mươi người hạng một, ba mươi người này mặc dù chưa chắc đã xếp trước ba mươi, nhưng cũng sẽ không có khác biệt quá lớn. Đến lúc đó sẽ tiến hành thi đấu vòng tròn, dùng điểm số quyết định thành tích, người đứng đầu hạng một thì sẽ là người đứng đầu lần tổng tông hội võ này.
Hạng hai thì cũng sẽ tiến hành thi đấu vòng tròn, cuối cùng chọn ra mười hạng đầu người, sẽ có tư cách so đấu với các đệ tử xếp sau của hạng một, nếu thắng thì sẽ có thể tiến vào trước ba mươi, tuy nhiên nếu muốn tiến vào trước hai mươi thì trên cơ bản là không có hy vọng.
Hạng ba cũng giống như hạng hai, có thể nói, lần thi đấu tiểu tổ này là cực kỳ mấu chốt, trực tiếp quyết định thành tích của các đệ tử dự thi.
Có thể “cá chép vượt Long môn” hay không, tất cả đều được quyết định vào lúc này!
Nếu muốn tranh đoạt vị trí trước hai mươi, thì ít nhất cũng phải tiến vào nhóm hạng một!
Lúc này, trừ phi là thiên tài cỡ đệ tử thân truyền, nếu không thì căn bản không thể che giấu thực lực được, xếp hạng một thì chỉ có ba người, trừ một tuyển thủ hạt giống khẳng định chiếm thứ nhất ra, thì kỳ thật chỉ có hai danh ngạch có thể tranh đoạt.
Chín người tranh đoạt hai danh ngạch, hơn nữa chín người này còn đều là các thiên tài trải qua nhiều tầng chọn lựa, cạnh tranh chắc chắn sẽ vô cùng kịch liệt!
– Trận đầu! Tĩnh Thiền Ngọc đấu với Tử Linh.
Sau khi trọng tài tuyên bố, một nữ nhân y phục phất phơ, thi triển thân pháp hạ xuống lôi đài, như tiên tử đạp sóng đi tới, trên mặt nữ nhân này còn che một tấm lụa mỏng, nhưng mơ hồ có thể nhìn thấy dung mạo của nàng, mặc dù không hẳn là cho người khác phải kinh thán, nhưng lại mang theo một khí chất thần bí, làm cho người ta phải mê muội.
Tần Hạnh Hiên thoáng sửng sốt, nói khẽ với Lâm Minh:
– Tĩnh Thiền Ngọc này chính là muội muội trong hai anh em của Kính Thiền quốc kia, hai huynh muội bọn họ được gọi là Kính Thiền Song Tử, danh tiếng còn cao hơn cả ngươi nữa.
Kính Thiền quốc cực kỳ thần bí, thực lực của nó nói là thứ nhất trong ba mươi sáu nước thì cũng không đủ, toàn bộ con dân Kính Thiền quốc tín ngưỡng một nữ thần tên là Thiền Nữ, tại Kính Thiền quốc, thần quyền bao trùm trên cả hoàng quyền, hoàng đế lên ngôi cần do giáo hoàng của Kính Thiền giáo trao tặng vương miện.
Lâm Minh đoán, vị “thần” tên là Thiền Nữ này vô cùng có khả năng giống với Nam Cương Vu Thần, là một vị đại năng thời cổ đại, sau khi nàng phi thăng Thần Vực thì đã để lại một chút truyền thừa, tạo phúc cho con cháu, cho nên mới có Kính Thiền quốc cường đại như vậy.
Kính Thiền Song Tử tỷ lệ cược đứng thứ nhất trong ba mươi sáu nước là một ăn hai, lúc đó Lâm Minh là một ăn sáu, sau khi Lâm Minh thắng Luyện Khí tông Tôn Đông, tỷ lệ cược giảm đến một ăn ba, vẫn không thể vượt qua được Kính Thiền Song Tử.
Điều này làm cho Lâm Minh có chút tò mò với hai huynh muội này, rốt cuộc bọn họ có chỗ nào không tầm thường đây?
Nhìn thấy Tĩnh Thiền Ngọc lên sân khấu, không ít người xem đều xôn xao, nhất là một vài nam đệ tử, rõ ràng có hứng thú với Tĩnh Thiền Ngọc còn vượt qua mức bình thường, chỉ nhìn ánh mắt sáng quắc của bọn hắn thì cũng có thể cảm giác ra được.
– Nghe nói nàng chỉ mới mười tám tuổi, còn có thể tham gia một lần tổng tông hội võ nữa, đến lúc đó không biết nàng có thể vọt tới thứ hạng nào đây!
– Nói không chừng còn là một Trương Ngạn Triệu tiếp theo nữa!
– Từ khi thi đấu đến bây giờ, còn chưa có đối thủ nào có thể phá vỡ vẻ ung dung của nàng, cho nên cái khăn che mặt của nàng vẫn không được tháo xuống, đúng là không biết nói gì nữa, nữ nhân xinh đẹp như vậy, đeo cái khăn che mặt làm gì a…
Mọi người xôn xao bàn luận, ánh mắt đều dán vào người Tĩnh Thiền Ngọc, đợi một hồi lâu, mãi cho tới khi trọng tài tuyên bố “trận đấu bắt đầu”, thì bọn họ mới đột nhiên ngẩn ra, ân? Tại sao đối thủ còn chưa lên sân khấu? Tên Tử Linh kia đâu rồi?
– Tại sao chỉ có một mình Tĩnh Thiền Ngọc a?
Tần Hạnh Hiên cũng khó hiểu, mờ mịt nhìn về phía sân đấu.
Lâm Minh nói:
– Tử Linh đã sớm lên sân khấu rồi, lên còn sớm hơn cả Tĩnh Thiền Ngọc, chỉ là nàng trốn tránh trong các luồng sáng vặn vẹo, nên không nhìn thấy nàng mà thôi.
– Cái gì? Có thể làm được điều này ư?
Tần Hạnh Hiên giật mình, đây chẳng phải là Ẩn Thân thuật hay sao, thật sự là võ đạo hàng vạn hàng ngàn, không thiếu cái lạ.
Đúng lúc này, một thanh âm lạnh lùng nói:
– Tử Linh là đệ tử thiên tài của Huyễn tông, có thể khống chế ánh sáng lừa gạt ánh mắt của đối thủ, tại tổng tông hội võ lần trước, Tử Linh xếp hạng năm mươi sáu, hiện tại lại trải qua ba năm tu luyện, nàng cực kỳ có hy vọng tiến vào trước ba mươi!