Nhưng đang lúc các cao thủ của nhà họ Lý chuẩn bị rời khỏi đây thì Lý Trọng đột nhiên xông đến trước mặt một người, giơ tay mạnh mẽ tung chưởng vào đầu của đối phương.
Cao thủ họ Lý kia bỏ mạng chỉ trong giây lát, chết không nhắm mắt.
Vừa rồi do quá căng thẳng nên ông ta đã bất cẩn để lộ một chút khí thế võ đạo, do đó bị Lý Trọng nhắm trúng, giết ngay tức thì.
Những người khác đứng sững tại chỗ, không dám thở mạnh. Ai nấy đều kinh hoàng nhìn Lý Trọng.
Lý Giang Hùng thấy nhà họ Lý lại tổn thất một cao thủ hàng đầu thì cảm giác lòng như đang rỉ máu.
Nhưng vào lúc này lại có thêm vài hơi thở Thần Cảnh đến gần, nét mặt của Dương Thanh tức khắc thay đổi: “Không xong rồi!”
Ngay sau đó, bốn cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong xuất hiện, bao vây Lý Trọng.
Bốn người này đều mặc trang phục đặc trưng của Hoàng tộc Thượng Quan, vậy là đã rõ lai lịch của họ.
“Lão Hoàng Chủ!”
Khi nhìn thấy Thượng Quan Phó nằm sõng soài cách đó không xa, không còn thở nữa thì ai nấy đều biến sắc.
Cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cầm đầu căm tức nhìn Lý Trọng, quát: “Lý Trọng, ông giết lão Hoàng Chủ của chúng tôi ư?”
Dương Thanh vội vàng thét lên: “Mau thu khí thế võ đạo lại, Lý Trọng đã mất lý trí rồi, bị ông ta nhắm vào sẽ chết đấy!”
Nhưng câu nói của anh đã muộn màng.
Bóng dáng của Lý Trọng lại biến mất, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong vừa rồi và tung một cú đấm ra.
“Rầm!”
Một tiếng động ầm ĩ vang lên, lồng ngực của cao thủ nọ trũng xuống, hộc máu bay vụt ra ngoài như diều đứt dây.
“Trời…”